Chương trước
Chương sau

Sau một giây,  
Đoan Mộc Lưu xoay người lại, hai mắt ông ta híp lại nhìn chăm chú vào sức ép mà chìa khóa Đông phủ mang đến, sau đó mặt mũi tràn đầy kinh sợ: "Sức mạnh của thứ này bộc phát ra...quen thuộc quá!"  

"Hơn một trăm năm trước, Tô Vô Kỵ chính là dùng loại năng lượng này, khiến cho mình sợ kinh hồn bạt vía, nằm rạp xuống đất, đối với năng lượng này, mình vẫn còn nhớ như in, cả đời này đều không quên được!"  
"Nếu như đúng như mình suy đoán, loại năng lượng này chính là...linh khí!"  
Sau khi kinh hãi xong, Đoan Mộc Lưu liền lập tức nâng cao cảnh giác, xuất ra toàn bộ thực lực của mình, đánh ra một chưởng.  
Chìa khóa Đông phủ cứ như vậy đè ép xuống, còn Đoan Mộc Lưu cũng không hề sợ hãi, dùng tay chặn lại.  
Keng!  
Một âm thanh vang lên, Đoan Mộc Lưu vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.  
Mà chìa khóa Đông phủ lại bị bay ngược lại phía sau, hơn nữa còn mất đi năng lượng khủng khiếp của mình.  
Cảnh giới thần tông, đúng là khủng bố!  
"Phụt!"  
Thần trí của Tô Thương bị tổn thương, anh ôm lấy ngực rồi há miệng, phun ra một ngụm máu.  
Tiếp theo đó, anh nắm chặt mười ngón tay lại, nhanh chóng thu hồi chìa khóa Đông phủ vào lại trong đầu của mình.  
Lần va chạm này, chìa khóa Đông phủ nhận lấy một chút tổn hại, nhưng chỉ cần ở trong đầu của Tô Thương tẩm bổ một thời gian thì có thể sẽ khôi phục lại như ban đầu.  
"Cái đồ vật kia, biến mất rồi?"  
"Đây chính là bí quyết của các chiến sĩ luyện khí thời thượng cổ sao?"  
Ánh mắt Đoan Mộc Lưu nhìn về phía Tô Thương, khóe miệng nở ra một nụ cười hưng phấn.  
Ông ta đã cảm nhận được, trong cơ thể của chàng thanh niên ở xa xa kia có ẩn chứa linh khí, chắc chắn là cậu ta đã nắm giữ được phương pháp tu luyện của chiến sĩ luyện khí thượng cổ."  
Thế là.  
Đoan Mộc Lưu vừa đi về phía Tô Thương vừa cười lạnh nói: "Người trẻ tuổi, giao ra phương pháp tu luyện của các chiến sĩ luyện khí thượng cổ thì tôi sẽ tha cho cậu một mạng!"  
"Hừ!"  
"Không ngờ lại bị ông nhìn ra rồi, muốn phương pháp tu luyện sao, cứ đi theo tôi mà lấy!"  
Tô Thương nghe vậy, anh lấy tay lau đi vệt máu nơi khóe miệng, rồi nhanh chóng thi triển Chỉ xích thiên nhai, hình bóng anh biến mất ngay tức khắc.  
"Chiến sĩ luyện khí thượng cổ, ha ha, thủ đoạn đúng là quỷ dị, nhưng mà, cảnh giới của cậu hình như vẫn còn thấp, vẫn không phải là đối thủ của tôi, cậu chạy không thoát khỏi sự truy đuổi của tôi đâu."  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.