Nhưng nói như thế là do ông ta bịa ra để phần lớn mọi người mà thôi. Chứ ngay cả hoàng đế như ông ta mà còn không biết thực lực chân chính của bà chị của mình.
Nhưng tối thiểu thì chị gái đã đặt chân vào cảnh giới Thiên Tông, hơn nữa còn tu luyện ở cảnh giới Thiên Tông rất lâu.
Dù cho ở trong sư môn thì chị gái cũng vô địch.
Ngoại trừ sư phụ ra, thì chị Tây Dao là đệ nhất sư môn. Dù là trưởng bối trong sư môn cũng không phải là đối thủ của chị Tây Dao.
Từ hơn hai mươi năm trước, chị Tây Dao đi tới nước Hoa trải nghiệm và rèn luyện, khi đó đó chị gái vẫn là dáng vẻ này, không hề thay đổi chút nào.
Lúc đầu.
Chị Tây Dao che giấu thực lực, dốc sức dưới trướng Tô Thần Binh, hình như ở chung với vợ của Tô Soái cũng không tệ.
Sau đó Tô Soái mang theo vợ mình buông bỏ vũ khí lui về quê, trở về Giang Bắc, tính cách của chị Tây Dao lập tức có thay đổi lớn.
Vốn dĩ chị gái là một cô gái có tính cách bình thường, chị gái yên tĩnh, thích cười, nhưng về sau lại trở nên lạnh lùng như băng, đối với ai cũng lạnh lùng.
Thế nhưng Long Hành Thiên lại rất vui vẻ, bởi vì từ đó về sau chị gái phơi bày thực lực, đảm nhiệm chức huấn luyện viên Quốc Nhận.
Nhiều năm như vậy, dù chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng sẽ không có chuyện chị gái không làm được.
Tất nhiên rồi.
Điều duy nhất mà Long Hành Thiên tiếc nuối chính là bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/298945/chuong-603.html