Chương trước
Chương sau

Sở Phục Thịnh đã là thiên tông hậu kỳ, trong giới luyện võ, cũng xem như hàng ngũ cao thủ đỉnh phong rồi.  
<
Nhưng mà, đời này của ông ta vẫn chưa lập gia đình, cũng không hề gia nhập môn phái nào, từ đầu đến cuối chỉ là một kẻ cô độc, lẻ loi.  

Nghe giang hồ đồn thì Sở Phục Thịnh bị cú sốc tình cảm, trong lòng vẫn luôn thương nhớ phu nhân Hồng Cẩm, nhưng cầu mà không được, cho nên Sở Phục Thịnh tâm tàn ý lạnh, cả ngày chỉ biết mượn rượu giải sầu, không màng thế sự.  
Đây là một chuyện tình bi thương, đã lấy đi rất nhiều nước mắt và sự cảm động của các tiểu thư khuê các ở giới luyện võ.  
Sở Phục Thịnh khí chất xuất thần, thiên tư lại hơn người, mặt mũi đàng hoàng, sáng láng, nếu không thì sao lại được gọi với danh xưng thư sinh mặt ngọc chứ.  
Điều khó khăn hơn là ông ta thuộc tuýp người si tình, tính tình đa sầu đa cảm, ông ta thu hút rất nhiều fan hâm mộ, rất nhiều cô gái đều ôm nỗi tương tư, nhung nhớ ông ta, nhưng đều bị ông ta từ chối tất cả.  
Trong hơn 20 năm sau khi để vuột mất Đỗ Hồng Cẩm, Sở Phục Thịnh đã lui về nơi sơn dã, dành nửa cuộc đời mình ở trong một ngôi nhà tranh, sống đạm bạc với một tên người làm.  
Đương nhiên.  
Đây chỉ là Sở Phục Thịnh ở trong mắt của người ngoài mà thôi, trên thực tế, ông ta đã thường xuyên qua lại, tằng tịu với phu nhân Hồng Cẩm.  
Thậm chí ngay cả Thạch Hiên cũng chính là con trai của Sở Phục Thịnh!  
Lúc đầu, trước khi Đỗ Hồng Cẩm gả cho Thạch Vân Phi, thì đã nảy sinh quan hệ với Sở Phục Thịnh rồi.  
Nói đơn giản, chính là lúc Đỗ Hồng Cẩm gả cho Thạch Vân Phi thì bà ta đã mang thai rồi.  
Chẳng qua là Đỗ Hồng Cẩm đã dùng vài thủ đoạn nhỏ, trong lúc động phòng hoa chúc, biến mình thành một cô gái còn trinh trắng.  
Cũng bởi vì như vậy mà Thạch Vân Phi chưa từng nghi ngờ thân phận của Thạch Hiên.  
Sở Phục Thịnh biết Thạch Hiên chính là con ruột của mình, nhưng lại e sợ vùng đất tế trời cho nên ông ta không dám làm ra những hành động đi quá giới hạn nào, thậm chí cũng chưa từng nhận nhau với Thạch Hiên.  
Bình thường khi hẹn hò cùng Đỗ Hồng Cẩm, cũng đều rất cẩn thận, qua nhiều năm như vậy rồi cũng không để lộ ra bất kỳ sơ hở nào.  
Sở Phục Thịnh đối với cuộc sống như vậy vô cùng hài lòng, vốn định cứ sống tằng tịu như vậy suốt cả đời.  
Nhưng mà.  
Chính ngày hôm nay, ông ta đột nhiên nhận được một tin tức, Thạch Hiên đứa con trai của mình đã bị người ta giết chết rồi.  
Người giết chính là Tô Huyền Thiên ở Giang Bắc.  
Thư sinh mặt ngọc Sở Phục Thịnh nhẫn nhịn hai mươi năm, một mực im hơi lặng tiếng, nhưng khi nghe đến tin tức này, ông ta tức giận đến nổi không kiềm lại được, bởi vậy mới mang theo người làm của mình, một giây cũng không muốn nán lại nữa, mà thẳng tiến về Giang Bắc.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.