"Nhưng mấy thành viên Huyết đồ kia, mỗi người đều có thể trấn áp được tông sư, cậu cứ ở lại nhà họ Tô thì cũng không có tác dụng gì."
<
Tô Thương nhìn Quách Ý, rồi khẽ cười nói: "Cho nên, tôi muốn để cậu ra đi, để cậu tự lăn lộn ở bên ngoài."
"Lúc nãy, tôi đã truyền cho cậu công pháp tu chân nhất môn đỉnh cấp, một vài thuật pháp tấn công, tất cả đều nằm ở trong đầu cậu hết rồi."
Tô Thương nghiêm túc nói: "Đường đi, đã bày sẵn cho cậu, về phần cậu đi được đến đâu thì phải dựa vào tạo hóa của chính cậu thôi."
“Đại thiếu gia, tôi...”
Nghe thấy Tô Thương đuổi mình đi, Quách Ý nhanh chóng, vội vàng quỳ xuống dưới đất nói: “Thuộc hạ không đồng ý rời khỏi nhà họ Tô, không đồng ý rời xa cậu, thuộc hạ...”
“Quách Ý.”
Tô Thương ngắt lời: “Tôi nói chắc cậu cũng đã hiểu rồi, cậu ở lại cũng không giúp ích gì được cho tôi, tôi cũng sẽ không chia đá năng lượng cho cậu, cậu rời khỏi Giang Bắc, là lựa chọn tốt nhất đó.”
“Hoặc đợi một thời gian, cậu tu luyện thành công, đến lúc đó lại quay trở về bên cạnh tôi, phục vụ hết sức lực cho tôi cũng không muộn mà.”
Tô Thương nói: “Cậu là một người thông minh, chắc cậu cũng hiểu, ở lại thì cũng chẳng có tí tác dụng nào hết, đi đi, rời khỏi Giang Bắc, xông pha ra thế giới bên ngoài đi.”
Quách Ý nghe vậy, trầm tư suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng gật đầu, đưa ra quyết định.
“Được, đại thiếu gia, tôi nghe lời của cậu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/298808/chuong-466.html