Phải biết là cha của cậu ấy là một cao thủ hóa kình, nhưng trước mặt cậu ấy thì lại trở nên yếu đến nổi không chịu được một chiêu của cậu ấy nữa.
<
Nếu như không phải vì thể diện của mình mà phải hạ thủ lưu tình, thì ông cha mình có tính là cái gì đâu chứ?
Có thể nói, Vương Phú Quý bây giờ có chút phách lối rồi.
"Ha ha, Hứa Sơn Cư, xem ra Vương đại thiếu gia không tin tưởng ông rồi, ông dọa cậu ta một chút đi." Lúc này, Tô Thương cười nói.
"Vâng."
Hứa Sơn Cư thấy vậy liền lập tức phóng ra một làn sóng chân khí mỏng manh bao trùm lấy Vương Phú Quý.
Đương nhiên.
Làn sóng chân khí mỏng manh này đối với cao thủ thiên tông mà nói thì có thể khiến cho Vương Phú Quý dưới luồng khí tức này hoảng sợ đến biến sắc, toàn thân đều run lên.
"CMN!"
Vương Phú Quý trực tiếp quỳ xuống, ôm chặt lấy chân của Hứa Sơn Cư, kích động nói: "Hứa Sơn Cư...Không đúng, ông nội Hứa, ông chính là ông nội ruột của tôi, đợi sau khi đến thành phố rồi, ông nhất định phải bảo vệ đứa em này nhé."
Tô Thương nghe thấy lời này thì lập tức vui vẻ nói: "Vương đại thiếu gia, cậu kêu ông ta là ông nội, vậy sao lại xưng mình là em, vai vế của cậu lộn xộn quá."
"Tô đại thiếu gia, anh thì hiểu cái gì chứ, gọi là ông nội Hứa là vì tôi tôn kính ông ta, còn tự mình gọi là em trai thì muốn kéo gần quan hệ với ông nội Hứa."
Vương Phú Quý có chút xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/298773/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.