Chương trước
Chương sau
Gần như chỉ trong nháy mắt, ông lão áo đen đã lập tức quỳ sụp hai gối xuống đất, chảy máu mũi miệng.  
<
"A!"  

Ông lão áo đen quỳ trên mặt đất ôm đầu kêu lên một tiếng thảm thiết đau đớn, đồng thời cũng vội vàng cầu xin tha thứ: "Xin lỗi, tôi sai rồi, xin cậu hãy giơ cao đánh khẽ."  
Bởi vì lúc nãy Tô Thương có dặn dò phải giữ lại mạng cho ông lão áo đen, cho nên Hứa Sơn Cư lập tức thu hồi sức mạnh. Ông ta từ đầu đến cuối đều không nhúc nhích, vẫn luôn cung kính đứng sau bảo vệ Tô Thương.  
Soạt!  
Chỉ vỏn vẹn một luồng sức mạnh như vậy đã bức cao thủ tông sư cấp đỉnh phong quỳ xuống cầu xin tha thứ, chuyện này kinh khủng quá rồi, chẳng lẽ người trước mặt là cường giả địa tông sao?  
Một màn vừa xảy ra nháy mắt đã làm nên sóng to gió lớn, mấy tông sư bảo vệ xung quanh đều nơm nớp lo sợ, trong mắt tràn đầy sợ hãi.  
"Mau, mau đi báo cho tiền bối Đường!"  
"Đúng vậy, tiền bối Đường là viện trợ bên ngoài được Dược Vương Điện mời tới, sức mạnh đã chạm tới Thiên Tông rồi, ông ta ra mặt chắc chắn sẽ áp chế được người này."  
Trong lúc bối rối có người nói.  
"Không cần đâu, tôi tới rồi."  
Đúng lúc này, một ông lão mặc kiểu Tôn Trung Sơn, bóng người chợt lóe, chớp mắt đã có mặt tại đây.  
Người này có gương mặt nhăn nheo, tóc bạc trắng, ăn mặc kiểu Tôn Trung Sơn, tinh thần có vẻ đang phấn chấn.  
Mặc dù tuổi tác đã cao nhưng lại làm cho người ta có cảm giác không hề có chút dáng vẻ già yếu nào.  
"Tôi là Đường Bắc Hỉ, tông chủ Lạc Vân Tông, đêm nay Dược Vương Điện tổ chức đại hội y thuật, tôi may mắn được mời tới để giữ trật tự."  
Ông lão mặc kiểu Tôn Trung Sơn, Đường Bắc Hỉ nhìn Tô Thương bình tĩnh nói: "Không biết hai vị là ai, vì sao lại tự tiện xông vào sơn trang Y Vân?"  
Tô Thương không hề sợ hãi, đón nhận ánh mắt của Đường Bắc Hỉ, khẽ cười nói: "Tôi nói rồi, tôi đến để tham gia đại hội y thuật, không muốn gây phiền phức."  
"Cậu là y sư mà Dược Vương Điện ghi tên trong danh sách sao?" Ánh mắt Đường Bắc Hỉ vẫn không rời khỏi Tô Thương.  
Ông ta là tông chủ nhất tông, từng tiếp xúc vô số người, đương nhiên sẽ biết được người vừa rồi ra tay đánh bại ông lão áo đen chỉ là cấp dưới của vị công tử trẻ tuổi này mà thôi.  
Bởi vậy, mặc dù Đường Bắc Hỉ kiêng nể Hứa Sơn Cư nhưng không nói chuyện với Hứa Sơn Cư.  
Lúc này Tô Thương lắc đầu nói: "Không phải, trước mắt mà nói tôi và Dược Vương Điện không hề có liên quan gì với nhau."  
"Vậy thì ngại quá, điện chủ có lệnh, đêm nay chỉ có y sư của Dược Vương Điện mới được tiến vào sơn trang Y Vân."  
Đường Bắc Hỉ cũng không muốn đắc tội Tô Thương, vì thế khách sáo nói: "Hai vị, xin mời về cho."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.