Chương trước
Chương sau
Chẳng lẽ, là vì khống chế mình, để mình vì liên minh Cửu Môn mà nghe lệnh sao?  
<
Tô Thương suy nghĩ trăm đường cũng không có cách giải, vì thế quyết định sẽ không nghĩ đến chuyện này nữa, định chờ vết thương của mình lành lại, đi tìm Thiên Sơn Tuyết hỏi cho rõ ràng.  

Bây giờ mà nói, mặc kệ Thiên Sơn Tuyết có mục đích gì, Du Du đều đã được an toàn.  
Hiện tại, mình vẫn đang bị thương nghiêm trọng, nên cần phải tĩnh dưỡng thật tốt, nếu không thì sẽ để lại di chứng, đến lúc đó sẽ cực kỳ phiền phức.  
Nghĩ đến đây, Tô Thương liền quên đi tất cả, bắt đầu quan sát bên trong cơ thể của mình.  
Ngay sau đó.  
Tô Thương kinh ngạc phát hiện, lục phủ ngũ tạng của mình, cũng đang nhanh chóng tự lành lại.  
Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?  
Tô Thương vui vẻ trong lòng, sau đó ánh mắt nhìn vào Hoa Thời Mạc, thản nhiên nói: "Hoa Thời Mạc, vết thương trên người tôi, là do ông chữa trị sao?"  
"Thưa sư phụ, chưa nói đến chuyện chữa trị, vết thương của cậu thật sự quá nặng rồi, tôi thật sự cũng bất lực."  
Hoa Thời Mạc lộ ra một nụ cười khổ sở, lập tức bổ sung nói: "Chẳng qua là tôi có một viên cổ đan dược, cái này cậu cùng đã biết đến, tôi từng muốn đưa nó cho cậu, nhưng cậu không cần."  
"Ba ngày trước, tôi nhìn thấy cậu hấp hối, sắp chết đến nơi rồi nên tự mình làm chủ, để cậu nuốt cổ đan dược."  
Hoa Thời Mạc cười nói tiếp: "Sư phụ, cậu bây giờ cảm thấy thế nào?"  
"Rất tốt, cứ phát triển theo đà này, tôi rất nhanh chóng có thể khôi phục đỉnh phong rồi."  
Tô Thương gật gật đầu, sau đó tự chế giễu cười nói: "Là tôi đã xem nhẹ viên cổ đan dược kia, tôi vốn tưởng rằng cái gọi xương cốt của người chết, chỉ là một trò lừa bịp, không ngờ rằng thật sự có hiệu quả như thế."  
"Hoa Thời Mạc, lần này may mắn mà có ông, cảm ơn ông, nếu không phải có ông thì chỉ sợ rằng tôi đã biến thành một cái xác chết rồi." Tô Thương cảm kích nói.  
"Sư phụ, cậu quá khách sáo rồi, đây đều là chuyện tôi nên làm mà." Hoa Thời Mạc được khen ngợi trả lời lại.  
"Ừm."  
Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, lập tức nói: "Bây giờ tôi còn khá yếu, không có cách nào mà truyền thụ phần còn lại của Cửu Chuyển Hồi Xuân Châm cho ông được, hay thế này đi, chờ tôi khỏe hẳn, tôi sẽ đem Cửu Chuyển Hồi Xuân Châm, toàn bộ đều truyền thụ cho ông."  
Hoa Thời Mạc cực kỳ vui mừng, vội vàng chắp nay nói: "Cảm ơn sư phụ!"  
"Không cần khách khí."  
Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó hỏi: "Vết thương của ông nội và cha tôi thế nào rồi?"  
"Thưa sư phụ, Tô lão gia với Tô gia không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng xương cốt vỡ vụn, chỉ sợ..." Hoa Thời Mạc lộ vẻ khó xử, muốn nói lại thôi.  
"Tôi biết rồi." 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.