Chương trước
Chương sau
Trước đây ông ta bất cẩn, cho rằng Tô Thương chỉ là kẻ yếu ớt ở cảnh giới bán bộ Địa Tông, không chịu nổi một kích, cho rằng Thạch công tử có thể dễ dàng chiến thắng.  
<
Vì vậy, Đoàn Tứ Hải căn bản không có chuẩn bị, hơn nữa Tô Thương thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, tốc độ cực nhanh. Thế cho nên Đoàn Tứ Hải chưa kịp ra tay giúp đỡ, đợi đến lúc ông ta kịp phản ứng lại, Thạch Hiên đã chết.  
Thạch Hiên!  

Cháu trai của sơn chủ Thái Sơn đấy!  
Đi cùng với Đoàn Tứ Hải, chết ở Giang Bắc, Đoàn Tứ Hải biết bản thân không thể thoái thác tội của mình, sắc mặt tự nhiên vô cùng khó coi.  
“Vậy thì sao!” Tô Thương lại không để bụng, nhàn nhạt nói: “Sơn chủ Thái Sơn là thứ gì? Chọc đến tôi, tất cả đều phải chết!”  
“Cậu!”  
“Thật là một tên nhóc kiêu ngạo, bản minh chủ đây sẽ giết cậu, để cậu lấy cái chết tạ tội!”  
Đoàn Tứ Hải thẹn quá hóa giận, lập tức điều động chân khí, nhanh chóng đánh ra một chưởng, hướng thẳng đến lồng ngực của Tô Thương.  
Tô Thương tay mắt lanh lẹ, toàn thân bị linh khí vây quanh, vội vàng ra tay phản kháng.  
Bùm! Ngay sau đó, hai người tiếp xúc, hậu quả đáng sợ của trận chiến thành những gợn sóng lan ra bốn phía.  
Phụt! Sau đó, Tô Thương không thể chống đỡ một giây, trực tiếp bị Đoàn Tứ Hải đánh bay, máu nhuộm ngập trời, thân thể nặng nề đập xuống đất, phun ra một vũng máu.  
Ngược lại Đoàn Tứ Hải vẫn đứng im không nhúc nhích, dường như vẫn còn thừa sức lực, hiển nhiên vừa rồi không dùng hết toàn lực.  
Chỉ với một chiêu đã đánh bại Luyện Khí tầng bảy Tô Thương.  
Cường giả Thiên tông, thật đáng sợ!  
“Tiểu tử, cậu không biết trời cao đất dày, đã phạm phải tội nghiệt ngập trời, chết cũng chưa hết tội!”  
“Không chỉ có cậu phải chết, hôm nay mọi người trong nhà họ Tô cũng phải chết. Bản minh chủ muốn các người chôn cùng Thạch công tử!”  
Đoàn Tứ Hải như kẻ điên, mặt âm trầm sải bước về phía Tô Thương, chân khí dâng trào trong lòng bàn tay.  
“Không hay rồi!”  
“Người này rất mạnh. Với thực lực của mình hiện tại căn bản không phải là đối thủ của ông ta.”  
Tô Thương vội vàng đứng lên, lau vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt đặc biệt ngưng trọng, lẩm bẩm nói: “Chuyện đã đến nước này, đành phải thi triển huyết tế.”  
Huyết tế.  
Hiện là con át chủ bài mạnh nhất của Tô Thương.  
Lần trước mở ra huyết tế, là dùng để đối phó với Cát Bình cảnh giới địa tông.  
Lần đó, sau khi Tô Thương giết chết Cát Bình, biết tin chị gặp nạn nên đã ngồi trực thăng bay thẳng đến Đông Cương, ra tay giết chết tám mươi ngàn quân địch của nước D. Cũng may lấy được một viên phệ huyết châu từ quân sư Trần Thượng Vân của nước D, dùng nó để bổ sung khí huyết, chỉ cần dùng vài ngày là anh đã có thể trở lại trạng thái đỉnh cao.  
Tuy nhiên, không phải lần nào cũng có những thứ như phệ huyết châu giúp đỡ, Tô Thương sợ tình trạng suy yếu sau khi huyết tế. Vì vậy, chưa đến mức bất đắc dĩ, anh sẽ không bao giờ thi triển bí thuật huyết tế.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.