Chương trước
Chương sau
"Bây giờ, Cát Bình đã chết ở Giang Bắc, tôi đương nhiên phải đến xem thử, và chính tay mình báo thù cho ông ta."  
Đinh Tắc nói tiếp: "Nhưng mà, mấy ngày nay tôi không ở tông môn, lúc trở về thì nghe nói tông môn đã sai tứ trưởng lão Lưu Vĩnh Húc đi báo thù rồi."  
Loading...
"Nhưng, ông ta là thân phận gì chứ, giết chết Tô Huyền Thiên thì chỉ có thể là tôi mà thôi, tôi muốn tự tay mình bẻ đầu Tô Huyền Thiên, để cúng tế cho Cát Bình, cho nên tôi mới một mình tới đây, hoàn toàn không có sự cho phép của đại trưởng lão."  

Đinh Tắc dặn dò nói: "Ông chủ Đổng, hy vọng ông giữ bí mật, tạm thời đừng nói cho đại trưởng lão biết, tránh để ông ta suy nghĩ nhiều, cứ tưởng là tôi muốn tranh công với Lưu Vĩnh Húc."  
Bởi vì Tô Huyền Thiên đã giết chết trưởng lão của Vô Ảnh Tông, điều này đã gây ra tiếng vang lớn cho Vô Ảnh Tông, khiến Vô Ảnh Tông không thể ngóc đầu lên trước nhiều tông phái võ thuật.  
Thế là, tông chủ Vô Ảnh Tông dưới cơn tức giận đã nói người nào giết được Tô Huyền Thiên thì có thể có được một đóa Tuyết Liên Hoa năm ngàn năm.  
Tuyết Liên Hoa lâu năm như vậy, vốn có tác dụng kéo dài tuổi thọ, vô cùng trân quý.  
Mà tam trưởng lão Đinh Tắc đã già trên tám mươi tuổi rồi, khí huyết khô cạn, vô cùng mong muốn có được Tuyết Liên Hoa năm ngàn năm đó.  
Mấy ngày trước ông ta thực sự không có ở tông môn, cho nên nhiệm vụ này bị tứ trưởng lão giành mất.  
Sau khi biết được sự việc, Đinh Tắc nhất thời dao động, quyết định tới giành lại, đem theo đầu của Tô Huyền Thiên về tông môn tìm tông chủ để nhận thưởng.  
"Vâng, tôi sẽ không nói lung tung cho ai biết." Đổng Văn Thắng mặc dù không biết được nguyên nhân sâu xa bên trong, nhưng cũng không hỏi nhiều.  
"Ừm."  
Đinh Tắc hài lòng gật đầu, rồi lại hỏi: "Đúng rồi, ông chủ Đổng, hôm qua tứ trưởng lão đã xuất phát rồi, lúc này đã đến Giang Bắc chưa?"  
Đến đến rồi.  
Hơn nữa, cũng đã lạnh luôn rồi.  
Trong lòng Đổng Văn Thắng cười nhạo, nhưng ngoài mặt thì gật đầu nói: "Thưa tam trưởng lão, tôi đến giờ vẫn chưa gặp được tứ trưởng lão, có lẽ là trên đường gặp chuyện nên tới trễ rồi."  
"Ha ha, như vậy thì tốt."  
Đinh Tắc mỉm cười, như vậy thì ông ta có thể giết chết Tô Huyền Thiên trước rồi, nghĩ đến đây, Đinh Tắc bèn nói: "Tôi vừa mới tới Giang Bắc, chắc hẳn cũng phải điều tra xem Tô Huyền Thiên đang ở đâu, ông chủ Đổng, đi thôi, đưa tôi về trang viên của ông, tôi ăn cơm trước, nghỉ ngơi một lát."  
"Tam trưởng lão."  
Đổng Văn Thắng nghe thấy như vậy, liền trực tiếp nói: "Tôi đã biết chỗ ở của Tô Huyền Thiên rồi, bây giờ có thể đưa ông đi giết Tô Huyền Thiên, đương nhiên, nếu như ông mệt thì chúng ta có thể về trang viên trước cũng được."  
"Cái gì!"  
"Đã điều tra được rồi sao!"  
Đinh Tắc nghe đến đây lập tức mừng rỡ, hài lòng nhìn Đổng Văn Thắng, không khỏi tán thưởng nói: "Ha ha, ông chủ Đổng, ông làm việc cũng nhanh nhẹn đấy, tôi rất thích nha, ông không tệ mà!"  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.