Chương trước
Chương sau
Lý Thuần Phong cũng thở dài một hơi nói: "Chuyện thì cũng đã xảy ra rồi, bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm."  
"Tô Huyền Thiên và Lý Nguyệt đã làm ra chuyện như vậy. Cuối cùng thì Lý gia chúng ta có lỗi với Tô Thương."  
"Cha."  

Lý Khuê Võ hỏi: "Chuyện này, có nên nói cho Tô Thương biết không?"  
"Tạm thời không cần, Tô Huyền Thiên có quan hệ với Tô gia tương đối phức tạp. Tô Thương mà biết sẽ chỉ khiến cho mọi chuyện phức tạp hơn thôi. Tốt hơn hết đừng nên nói cho Tô Thương biết."  
Lý Thuần Phong suy nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc nói: "Khuê Võ, tuy rằng lần này là Tô Huyền Thiên đã cứu Lý gia chúng ta, nhưng không có nghĩa là chúng ta phải chấp nhận mối quan hệ của cậu ấy với Tô Thương."  
"Lý gia chúng ta với Tô gia đã có hôn ước từ lâu, nhất định phải tuân thủ. Chúng ta không được vì nịnh nọt, lấy lòng thanh niên Tô Huyền Thiên mà hủy hôn ước được." Lý Thuần Phong nghiêm túc nói.  
"Đúng vậy."  
Lý Khuê Võ gật đầu nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội, con sẽ nghiêm túc dạy dỗ lại Lý Nguyệt, cấm nó qua lại với Tô Huyền Thiên!"  
"Ừm." Lý Thuần Phong vuốt cằm nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội hãy bù đắp cho Tô Thương nhiều vào. Nó thật sự rất đáng thương..."  
"Vâng."  
Lý Khuê Võ đáp lời: "Con sớm đã muốn như vậy, nhất định sẽ bù đắp cho Tô Thương."  
"Cha, ông nội, hai người đang nói chuyện gì vậy? Tại sao lại bù đắp cho Tô Thương?" Lúc này, Lý Nguyệt đi tới tò mò hỏi.  
Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ liếc nhìn Lý Nguyệt một cái, họ có chút tức giận nhưng không thèm để ý đến Lý Nguyệt.  
Lý Nguyệt cảm thấy có gì đó không ổn, ngược lại còn hỏi: "Ông nội, ông nghĩ rằng Tô Huyền Thiên có thể đánh thắng người kia không?"  
"Không biết!"  
Lý Thuần Phong nhìn Lý Nguyệt, không nhịn được mà nói: "Lý Nguyệt, thân là con gái phải có tam tòng tứ đức. Cuốn nữ kinh trong nhà cháu không đọc sao?"  
"Ông nội, bây giờ là thời hiện đại rồi, nam nữ đều bình đẳng, ai lại còn đọc cuốn sách đó." Lý Nguyệt cười nói.  
"Cháu...Cháu muốn chọc giận ta sao!"  
Lý Thuần Phong nghiến răng nghiến lợi tức giận, quay mặt đi để khỏi nhìn thấy Lý Nguyệt, khỏi phải máu dồn lên não.  
"Cha, ông nội làm sao vậy, có phải con đã làm chuyện gì có lỗi không?" Vẻ mặt Lý Nguyệt lo lắng.  
"Làm gì sai sao, con còn không biết mình làm gì sai sao?"  
Lý Khuê Võ không vui, nhìn Lý Nguyệt một cái rồi cũng quay mặt đi.  
"Thật là khó hiểu."  
Lý Nguyệt không thể hiểu được, nhưng lại nhìn thấy Tô Huyền Thiên ở phía xa xa.  
Từ khi cô ấy biết rằng Tô Huyền Thiên chính là Tô Thương, Lý Nguyệt cảm thấy vui vẻ hẳn ra. Cô ấy đối với Tô Thương vô cùng ngưỡng mộ, cô tự hào vì có một người chồng như vậy.  
Trước đây, cô ấy cho rằng Tô Thương che giấu thực lực của mình không cho ai biết thì cô đã chấp nhận Tô Thương rồi. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.