Chương trước
Chương sau
"Kiêu ngạo, mày trẻ tuổi thế này, chắc là vẫn chưa biết biệt danh của tao phải không"  
Y Đằng kiêu căng nói: "Tao là Y Đằng, ở nước D, thực lực có thể đứng vào top mười, người sáng lập Nhất Kiếm Lưu, cao thủ địa tông chân chính!"  
"Thực lực của mày, tao cũng nghe rồi, giết bán địa tông cùng rất vất vả, mày mạnh nhất cũng chỉ là bán địa tông thôi."  

"Mày phải biết, giữa bán địa tông và địa tông chân chính, chênh lệch rất xa."  
Y Đằng tự tin nói: "Tao giết mày, như là giết một con gà, dễ như trở bàn tay!"  
"Ồn ào quá đi mất, người trước nay ở trước mặt tôi ăn nói ngông cuồng, đều đã sớm biến thành cái xác hết cả rồi."  
Tô Thương tiến về phía trước một bước, ánh mắt sáng rực, lạnh lùng nói: "Tô Huyền Thiên tôi, từ khi sinh ra đến nay, tung hoành núi đao biển lửa, nhìn trời nhìn đất chỉ bằng nửa con mắt, phàm là những người khiêu khích tôi, tôi muốn giết thì đều có thể giết hết, ông, cũng không phải là ngoại lệ!"  
"Hậu bối trẻ tuổi, không sợ trời đất, mày chọc giận tao rồi, ha ha, chết đi!"  
Y Đằng thẹn quá hóa giận, lập tức thi triển Nhất Kiếm Lưu, rút kiếm ra chém một nhát.  
Trong chốc lát.  
Không khí xung quanh như vang vọng tiếng vù vù, chiếc kiếm sắc bén mang theo một sức mạnh kinh khủng, đánh giết tới chỗ Tô Thương.  
"Đến đúng lúc lắm!"  
Ánh mắt Tô Thương run lên, lập tức ngưng kết lưỡi dao nước, trực tiếp ném ra ngoài.  
Tô Thương bây giờ, đã đặt chân lên luyện khí tầng thứ năm, lưỡi dao nước so với trước đây mạnh hơn rất nhiều.  
Ầm!  
Ngay sau đó, lưỡi dao nước tiếp xúc với Nhất Kiếm Lưu, sau đó khắp nơi đều như sóng cuộn lăn tăn, cuối cùng cả hai đều biến mất vô hình, triệt tiêu lẫn nhau.  
Nhưng tất cả những người có mặt ở đó, lại đều hứng chịu ảnh hưởng.  
Những người nhà Lý Thuần Phong còn đỡ hơn, Lý Nguyệt thì có Tô Thương bảo vệ, càng không có vấn đề gì, nhưng những đệ tử võ quán Bình Đảo, lại không có vận khí tốt như thế, trực tiếp bị chấn thương.  
Trái lại, Tô Thương và Y Đằng, vẫn đứng yên tại chỗ, lần va chạm này, không ai bị tổn thất gì.  
"Ha ha, lão già chó kia, thực lực của ông cũng bình thường thôi, nói mạnh miệng về thực lực của mình như thế là để cho tôi bái phục hay sao hả."  
Tô Thương cười lạnh nói: "Nếu tôi đoán không sai, ông cách địa tông chân chính, vẫn thiếu một chút đó nhỉ?"  
"Căn bản chưa đặt chân đến địa tông, lại tự xưng là địa tông, cao thủ nước D các ông, đều không biết xấu hổ hay sao?"  
Bây giờ.  
Tô Thương dùng toàn lực để ra tay, có thể đánh bại bán địa tông, nhưng không phải đối thủ của địa tông chân chính, gặp phải địa tông, chỉ có nước mà chạy trốn thôi, hoặc chỉ có thi triển huyết thế mới có thể giết được địa tông.  
Nhưng vừa nãy, anh ấy thử tiếp nhận thanh kiếm của Y Đằng, lúc này mới phát hiện ra đối phương chỉ là miệng cọp gan thỏ mà thôi, cũng không mạnh như trong tưởng tượng. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.