Chương trước
Chương sau
Vừa ôm con gái, trong lòng Tô Thương cũng thấy yên tâm cực kỳ, đây là một loại cảm giác trước nay chưa từng có.
Anh ấy đã tu luyện trăm ngàn năm, trải qua đủ thứ chuyện trên đời, nhưng lại chưa từng trải qua cảm giác làm cha là như thế nào.
Bây giờ, Tô Thương đã trải qua rồi, khóe miệng không kìm được mà lộ ra một nụ cười, từ từ đi vào giấc mơ đẹp.
Đêm nay, gió thu se lạnh, ngoài cửa sổ bầu trời đầy sao, thấp thoáng có tiếng côn trùng kêu.
Tô Thương ôm Tô Du Du, cùng nhau chìm vào giấc ngủ, không ai làm phiền, mọi thứ diễn ra đều rất hoàn hảo.
Giờ phút này.
Bên ngoài biệt thự ven sông.
Thiên Sơn Tuyết đang đứng từ xa nhìn thấy hết cảnh này, khuôn mặt ngọc lạnh lùng thoáng lộ ra chút cảm động.
Cô ấy, chính xác là bạn thân nhất của Lý Nguyệt, Giang Tuyết Nhi.
Năm năm trước, Tô đại thiếu gia dưới âm mưu của Tô Cảnh Hàm, sau khi say rượu đã làm Giang Tuyết Nhi có bầu, sự việc năm đó ồn ào đến mức mọi người đều biết, nhà họ Giang cũng không thể không rời khỏi Giang Bắc.
Trước khi đi, Giang Tuyết Nhi công bố với bên ngoài, sẽ bỏ đứa bé trong bụng đi.
Nhưng thực tế, cô ấy lại sinh ra đứa trẻ đó, một tay nuôi nấng nó khôn lớn.
Tình cảm của Giang Tuyết Nhi và Tô Thương, nói ra thì khá phức tạp, bởi vì ở giữa hai người là Lý Nguyệt.
Tô đại thiếu gia đã từng là một người nho nhã lễ độ, đối xử khiêm tốn với mọi người, thường xuyên cùng Lý Nguyệt và Giang Tuyết Nhi đi ăn cơm, xem phim.
Ba người họ, luôn cùng nhau xuất hiện, bất kể là ở trong trường hay là sau khi tan học.
Giang Tuyết Nhi không phải là đến từ Giang Bắc, khoảng mười năm trước, ông chủ nhà họ Giang dẫn cô ấy đến nhà họ Giang, nói cô ấy là họ hàng xa của ông ấy.
Đối với thân phận của Giang Tuyết Nhi, trong giới những người nổi tiếng ở Giang Bắc đều nghe đồn rằng cô ấy là con riêng của ông chủ nhà họ Giang, nhưng là thật hay giả thì không ai biết được.
Tóm lại, sau khi Giang Tuyết Nhi đến Giang Bắc, cô có một tình bạn cực kỳ thân thiết với Lý Nguyệt, đồng thời cũng rất hòa đồng với Tô Thương.
Bởi vì mọi người đều suy đoán Giang Tuyết Nhi là con riêng của ông chủ nhà họ Giang, nên ở nhà họ Giang, ngoài ông chủ nhà ra gần như tất cả những người khác đều bắt nạt Giang Tuyết Nhi.
Trong những năm đó, là Tô Thương lấy thân phận của Tô đại thiếu gia, hết lần này đến lần khác bảo vệ Giang Tuyết Nhi.
Lâu dần, Giang Tuyết Nhi đối với Tô Thương tự nhiên nảy sinh ra tình cảm khó nói nên lời.
Nhưng cô ấy biết, Lý Nguyệt và Tô Thương đã có hôn ước, mình lại là bạn thân tốt nhất, là tự mình thích người đàn ông dã có hôn ước.
Vì thế, Giang Tuyết Nhi chỉ có thể chôn giấu tình cảm này ở trong lòng mình, từ trước đến nay chưa hề bày tỏ lòng mình.
Mãi đến năm năm trước, Tô Thương xông vào phòng cô ấy, hai người xẩy ra loại quan hệ đó, hoàn toàn phá vỡ tình cảm bế tắc đó.
Sau sự việc đó, Giang Tuyết Nhi rời khỏi Giang Bắc, vốn dĩ dựa theo kế hoạch của cô ấy, cô ấy cả đời này cũng không quay về Giang Bắc nữa.
Nhưng Tô Du Du đã lớn rồi, cũng đã hiểu chuyện, thỉnh thoảng cũng nâng cằm lên ngẩn người, nhớ đến cha.
Tô Du Du không ít lần đã hỏi Giang Tuyết Nhi, cha ở đâu, mỗi lần như thế GiangTuyết Nhi đều thuận miệng trả lời một cách đối phó.
Cô ấy có thể nhìn ra, con gái rất khao khát có được tình yêu của cha, không có cha ở bên cạnh, cả ngày rầu rĩ không vui.
Mấy ngày hôm nay, tình hình này của Tô Du Du càng thêm nghiêm trọng.
Giang Tuyết Nhi suy nghĩ rất kỹ càng, không để con gái ôm mối hận suốt đời, vì thế đã đem theo Tô Du Du đến Giang Bắc.
"Tô Thương"
Hi vọng anh có thể làm một người cha tốt, đừng khiến Du Du thất vọng, cũng đừng làm tôi thất vọng."
Giang Tuyết Nhi nhìn từ xa biệt thự ven sông, sau đó liền nhún người biến mất trong bóng đêm.
Lần này cô ấy đến Giang Bắc, ngoài để Tô Du Du gặp Tô Thương ra, vẫn còn một mục đích khác, đó chính là gặp mặt Tô Huyền Thiên.
Lúc đầu.
Cô ấy chỉ cho rằng Tô Huyền Thiên là một tông sư trẻ tuổi, tông sư hơn hai mươi tuổi, khả năng thiển bẩm quả là không tệ.
Vì thế Giang Tuyết Nhi muốn lôi kéo Tô Huyền Thiên, để Tô Huyền Thiên trở thành bạn của chợ đen Cửu Môn.
Nhưng lúc đó, cô ấy không hề xem trọng Tô Huyền Thiên.
Nhưng sự việc xẩy ra trước đó vài ngày, lại thay đổi cái nhìn của Giang Tuyết Nhi với Tô Huyền Thiên.
Tô Huyền Thiên này, vậy mà có thể giết được bán địa tông, đến biên giới đông cương, còn đại sát tứ phương, giết sạch tám vạn quân, thậm chí có cả hai tên tông sư trung kỳ, một tên bán địa tông.
Tuổi mới chừng hai mươi, thế mà có được thực lực mạnh mẽ như thế, quả thực làm người khác khiếp sợ.
Vì thế.
Giang Tuyết Nhi bắt đầu coi trọng Tô Huyền Thiên, cô đã quyết định, bất luận bằng mọi giá, cô chắc chắn phải để Tô Huyền Thiên trở thành đồng minh của chợ đen Cửu Môn.
...
Cùng lúc đó.
Võ quán Bình Đảo Giang Bắc
Nước D phái cao thủ địa tông Y Đằng, mặc bộ quần áo luyện công, cầm trong tay đao Katana*, đang ở trong phòng đơn của võ quán luyện công.
Đao Katana: Là loại đao truyền thống Nhật Bản, dài hình hơi cong, một lưỡi, rất bén được các võ sĩ Nhật trọng dụng và luôn đeo trên thắt lưng.
Anh ta bước chân trước chân sau, uốn lượn, cơ thể nghiêng về phía trước, hai tay nắm chặt đao Katana, ánh mắt sắc bén phi phàm, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.
Trên người anh ta, cũng không phát ra khí tức, giống như một cái cọc gỗ, cực kỳ bình thường.
"Giết!"
Nhưng ngay phút sau, Y Đằng đột nhiên quát lên, một luồng sát khí kinh khủng bao trùm toàn bộ.
Gần như cùng một lúc, thanh đao Katana trong tay anh ta như bổ ra, mang theo sức mạnh mạnh mẽ, không khí như nghiền ép nổ tung, vang lên vù vù.
Ầm!
Trong chớp mắt mà thôi, cái cọc gỗ đạo cụ ngoài năm mét, liền bị sát khí của thanh đao đánh trúng, liền vỡ tan tành.
"Tiền bối Y Đằng, đây chính là Nhất Đao Lưu trong truyền thuyết sao? Chủ quán võ quán Bình Đảo mặt đầy sợ hãi, thận trọng hỏi.
"Ừm."
Y Đằng nhẹ nhàng gật đầu, đồng thời thu hồi lại đao Kanata, cười nói: "Tôi hiểu biết về Nhất Đao Lưu cũng chỉ có thể nói là bình thường, cũng hoàn toàn không có hiểu rõ."
"Hửm, vậy Nhất Đao Lưu chân chính, sẽ khủng bố cỡ nào chứ." Chủ quán cực kỳ ngạc nhiên, còn cố ý nịnh nọt Y Đằng.
"Ha ha, không nghi ngờ gì về Nhất Đao Lưu nữa cả, đây chính là phương tiện tấn công mạnh nhất của nước D."
Y Đằng lộ ra một nụ cười, sau đó liền hỏi: "Tô Huyền Thiên ở đâu, đã tra ra được chưa?"
"Trước mắt vẫn chưa."
Chủ quán lắc đầu nói: "Tô Huyền Thiên lai lịch bí ẩn, không ai biết anh ta học võ từ đâu, ở chỗ nào."
"Có điều, thông qua tai mắt ngầm của chúng tôi nghe ngóng xung quanh, ngược lại đã tra ra được một tin tức cực kỳ có ích."
Chủ quán tiếp tục nói: "Khoảng mấy ngày trước, nhà họ Lý là một trong tứ đại gia tốc ở Giang Bắc, ông chủ Lý Thuần Phong mừng đại thọ, đã nhận được một phần bánh trà hoa khai phú quý."
"Mà phần bánh trà đó, là Tô Huyền Thiên mua được ở chợ đen Cửu Môn, theo lý mà nói thì chỉ có Tô Huyền Thiên mới có thể sử dụng nó, người gửi quà, nhất định là Tô Huyền Thiên."
Chủ quán suy đoán nói: "Vì thế, tiền bối Y Đằng, tôi nghi ngờ Tô Huyền Thiên với nhà họ Lý có giao tình, nếu không thì sẽ không tặng quà rồi."
Y Đằng nghe vậy, thản nhiên nói: "Thế thì đơn giản rồi, ông phái người đến nhà họ Lý, đưa người nhà họ Lý khống chế hết, sau đó làm lộ tin tức ra, ép Tô Huyền Thiên xuất hiện không phải được rồi sao."
"Nếu Tô Huyền Thiên không đến, vậy thì giết hết toàn bộ người nhà họ Lý, dù sao cũng chỉ là một gia tộc nhỏ mà thôi, không đáng sợ."
Y Đằng thuận miệng nói ra, dường như nhà họ Lý trên dưới mười mấy mạng người, trong mắt anh ta cũng chỉ là sâu bọ mà thôi.
"Tiền bối Y Đằng."
Chủ quán lại khổ sổ nói: "Chủ nhà họ Lý là Lý Thuần Phong, là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy ở Giang Bắc, nghe nói người thấy ông ta rút kiếm ra, đều đã chết, tôi vừa mới đặt chân lên cảnh giới tông sư, sợ rằng không phải đối thủ của ông ta."
"Thật sao?"
Y Đằng nghe đến đây, đột nhiên lộ ra một nụ cười khinh thường: "Giang Bắc nhỏ nhoi, có thể có cao thủ gì được chứ, việc này đích thân tôi sẽ làm, ông phụ trách dẫn đường là được."
"Có điều, phải đợi đến tối mai rồi, tối nay là thời gian nghỉ dưỡng của tôi."
Vừa nói, ánh mắt Y Đằng nhìn vào trên người chủ quán, dò hỏi: "Tôi nói ông chuẩn bị cho tôi hai cô gái ở thời kỳ cho con bú, ông đã chuẩn bị xong chưa?"
"Chuẩn bị xong rồi, đã đưa đến phòng của ông rồi." Chủ quán vội vàng trả lời.
"Ừm."
Y Đằng gật đầu, khuôn mặt già nua khô cằn lộ ra một nụ cười quỷ quái, sau đó liền cong người xuống, đi về hướng căn phòng của mình...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.