"Hả?"
Diệp Miễn tất nhiên đã nhận ra, có chút nghi ngờ, sau đó liền đánh một chưởng.
Ầm!
Một tiếng vang đùng đoàng qua đi, liền bộc phát ra luồng sóng chiến đấu kinh khủng.
Ngay sau đó.
Vương Dương Minh không hề rút lui, mà đứng vững vàng trên mặt đất, tất nhiên là không ở thế yếu.
Còn về Diệp Miễn, ông ta cũng không chùn bước, đứng ngay tại chỗ lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Dương Minh.
"Vương Dương Minh, ông dám ra tay với tôi à!" Diệp Miễn tức giận gào thét lên.
"Ha ha!"
Vương Dương Minh nghe vậy, đường đường chính chính nói ra: "Diệp Miễn, chính ông là người đã nhìn nhầm tôi đấy!"
"Tôi là thiên tài của trái đất, sinh sống ở đây rất nhiều năm, sao lại nịnh nọt, vì bản thân mà chọn cấu kết với ông để làm việc xấu chứ?"
"Tất cả mọi thứ tôi làm, đều là muốn mượn tay của ông, để đặt chân đến trên cảnh giới tiên đế thôi!" Vương Dương Minh nói ra mục đích của mình.
Còn về Tô Thương, lúc này anh ấy đứng lên, trên mặt không hề bất ngờ gì, bởi vì anh ấy đã đoán được kết quả này từ lâu.
"Cậu Tô, cậu bình tĩnh như vậy, xem ra kỹ xảo của tôi quá kém rồi, chưa từng lừa được cậu." Vương Dương Minh vừa cười vừa nói.
"Không."
Tô Thương lại lắc đầu, khẽ cười nói: "Ông diễn rất tốt, lần sau ông không được phép diễn nữa, không tôi sẽ bóp chết ông đấy.
"Nhưng sau này, tôi muốn tu luyện ngàn năm ở một không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2201350/chuong-2305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.