Chương trước
Chương sau


Tô Thương tiếp tục nói: "Bây giờ con chính là phượng hoàng, con cũng không biết đêm nay sẽ gặp phải nguy hiểm gì, cho nên ngụy trang thành gà nhỏ yếu mới là lựa chọn tốt nhất." 

"Du Du hiểu rồi." 

Tô Du Du đã nghe hiểu được lời của Tô Thương, bừng tỉnh gật đầu. 

Cũng bởi vì sự dạy dỗ của Tô Thương đêm nay mới khiến không lâu sau đó ở ngoại vực xuất hiện một lão Lục cuối cùng, len lỏi qua các tinh vực lớn, khiến 

cường giả ngoại vực thẹn quá hóa giận nhưng lại không thể làm gì... 

Sau khi dạy dỗ con gái xong, ánh mắt của Tô Thương lại rơi vào cuộc chiến nơi xa. 

Giờ phút này. 

Tô Vô Ky đã sử dụng công pháp vô ngã, tóc nửa trắng nửa đen, linh khí quanh người cũng 

xen kẽ trắng đen, khí thế ngập trời tạo ra bão cát khiến người ta sợ hãi. 

Một bên khác, Bạch Khởi cầm chí bảo bản mệnh kích Phá Thiên trong tay, trên người hiện đầy huyết khí, mỗi khi ra tay đều vô cùng mạnh mẽ cứ như muốn xé rách cả bầu trời, cực kỳ hung tàn. 

Hai người một trái một phải tạo áp lực cho Viêm Long Tiên đế với khí thế oai hùng. 

Mặc dù Viêm Long Tiên đế có thể hóa giải, nhưng cũng không hề dễ dàng, bị buộc liên tiếp lui về phía sau. 

"Không tồi không tồi." 

Viêm Long Tiên đế vừa ra tay chống lại vừa nói: "Công pháp vô ngã, hóa ra năm đó Huyền Thiên tiên đế đã truyền thụ quyển công pháp này cho ông." 

"Ông cũng thật to gan, dám tu luyện công pháp vô ngã mà lại không chia ra thân thể thứ hai, một thể hai tu, nhất niệm thần ma, suy nghĩ không tồi." 

Viêm Long Tiên đế cười lạnh nói: "Đáng tiếc, ông làm như vậy khi chưa được trời đất cho phép, phá vỡ sự cân bằng của người tu chân, cuối cùng sẽ phải chịu hình phạt của trời đất." 

"Khó trách lúc trước ông lại liều lĩnh bỏ qua tháp Hư Không, lấy sức mạnh bản thân để chống lại điềm rủi, hóa ra là ông không còn cách nào khác, chỉ có thể kiên trì." 

"Bởi vì điềm rủi mà tôi phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới mang tới chính là ý niệm của trời đất, lúc trước ông quá yếu nên nó không thể cảm nhận được, đợi đến khi ông đặt chân đến cảnh giới Nguyên Anh, dù có bảo vật như tháp Hư Không bảo vệ thì vẫn sẽ bị điềm rủi thiên đạo áp chế." Viêm Long Tiên đế bổ sung. 

"Thì sao chứ!" 

Tô Vô Ky ở giữa thần ma, khí thế mênh mông, vô cùng bá đạo nói: "Nếu như trời chống lại tôi, tôi sẽ chống lại trời!" 

"Đúng là có khí phách!" 

Viêm Long Tiên đế nghiền ngẫm cười nói: "Đúng là ông cũng đã làm được, chống chọi được lại điềm rủi, đặt chân đến cảnh giới Nguyên Anh, trăm năm sau tăng lên thành chuẩn tiên đế đỉnh phong, tốc độ tu luyện khiến người ta phải chấn động." 

"Nhưng mà rất đáng tiếc, ông vẫn không phải là đối thủ của tôi, người từng đến Đế cảnh thực thụ sẽ đứng ở một độ cao khác hoàn toàn với chuẩn tiên đế." 

Viêm Long Tiên đế tự tin nói: "Tôi đối phó với hai người đúng là một sự đả kích." 

"Đả kích?" 

Bạch Khởi nghe vậy thì lạnh lùng nói: "Viêm Long Tiên đế, ông đang khoác lác cái gì vậy, nếu ông mạnh như thế thì vì sao vẫn bị hai người chúng tôi đánh túi bụi chứ?" 

"Bản đế chỉ muốn nhìn thực lực của hai người mà thôi, bây giờ thấy rồi, hai người cưỡng có tư cách làm đối thủ của tôi." 

Viêm Long Tiên đế nhìn về phía Bạch Khởi, hỏi: "Bạch Khởi, ông là trợ thủ đắc lực dưới tay Tổ Long đúng không?" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.