"Nói đi thì cũng nói lại, Khuê Long, vết thương của anh khôi phục rất nhanh, mấy ngày mà đã khỏi hẳn rồi."
Phong Khê thiếu gia cười giễu cợt nói:"Suýt nữa thì quên mất, anh là thiếu tộc chủ của Long tộc, lần này đến trái đất, chắc trên người có không ít vật chí bảo nhỉ.
"Khuê Long, chia cho tôi một ít đi, nếu anh cho tôi mấy đồ tốt kia, đợi đến lúc Viêm Long tiên đế đến, tôi có thể suy nghĩ nói mấy câu tốt đẹp về anh ở trước mặt ngài ấy đó."
Phong Khê thiếu gia nói thêm: "Nếu không, tôi sẽ nói sự thật, nếu Viêm Long tiên đế biết anh có ý phản loạn, chắc chắn anh sẽ chết ngay tức khắc."
"Ha ha, cảm ơn lòng tốt của anh nhé, nhưng tôi không cần, bây giờ tôi muốn giết anh, còn về sự an nguy của tôi, cũng không cần anh quan tâm." Khuê Long cười nói.
"Anh giết tôi á?"
Sắc mặt Phong Khê trầm xuống, giọng lạnh lùng nói: "Khuê Long, khẩu khí của anh cũng lớn thật đấy."
"Thực lực của chúng ta cũng không chênh lệch là mấy, cho dù không có chùy Tử Kim, mà anh muốn giết tôi, thì cũng không thực tế tẹo nào đâu nhỉ?"
"Đó là ngày trước thôi, bây giờ thì khác."
Khuê Long khẽ cười một tiếng, sau đó liền phóng ra một luồng khí tức vô cùng kinh khủng, cứ thế mà phóng về phía Phong Khuê.
Dưới cái uy thế này, sắc mặt của Phong Khê thay đổi rõ rệt, cơ thể không thể nào thay đổi được, đến linh khí cũng không thể sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2201289/chuong-2244.html