Tô Vô Kỵ nghe vậy, giống như là nghe được chuyện cười nào đó, ông ấy bĩu môi nói: "Đừng nói giỡn nữa, cảnh giới này ở thời kỳ Tiên Tần đã có rồi, là ở thời kỳ Tiên Tần, do một cô gái thiên tài sáng tạo ra!"
"Hệ thống võ thuật và hệ thống tu chân giống nhau, đều xuất hiện gián đoạn. Chẳng qua hệ thống võ thuật tàn nhẫn hơn một chút mà thôi, sau Võ Thần lục địa là chẳng còn đường đi nữa rồi."
Tô Vô Kỵ nói tiếp: "Nhưng trong thời kỳ Tiên Tần, khắp nơi đều là Võ Thần lục địa, Võ Tôn, Võ Thánh, thậm chí còn có tới mấy vị cảnh đới Võ Thần."
"Hơn nữa, trên Võ Thần vẫn còn cảnh giới, năm đó cô gái thiên tài kia đã đặt chân vào cảnh giới Võ Đế, có một không hai từ trước đến nay, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất võ thuật!"
Tô Vô Kỵ nhìn Tô Thương một cái, sau đó nói: "Cháu nói cháu thiết lập Võ Tôn với cách cảnh giới sau này sao?"
"Ha ha, quả thực là làm trò cười cho thiên hạ, nếu để cho người của thời kỳ Tiên Tần biết được, nhất định sẽ cười rụng răng cho mà xem."
"Thời kỳ Tiên Tần đã có Võ Tôn rồi sao?"
Tô Thương nghe ông cố mình nói như vậy, nhất thời chấn động, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ: "Không thể nào, cảnh giới này, không phải nửa năm trước là do cháu lấy đại sao?"
"Ha ha ha, bệ hạ, điều mà Tô Vô Kỵ nói hoàn toàn là sự thật." Lúc này, Bạch Khởi nhịn không được cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2201274/chuong-2229.html