Tô Vô Kỵ nói, sau đó chậm rãi quay đầu lại, kết quả ông nhìn thấy Tô Du Du không hề bị tổn thương gì đang đứng ở đằng sau ông ấy, trong nháy mắt trở nên chấn động, cả người nhảy cẫng lên, lùi về sau bảy tám thước, nơm nớp lo sợ nói: "Không... Không thể nào, điều này không thể nào xảy ra!"
"Một đòn mạnh nhất của tôi đã hoàn mỹ đánh trúng cô, cho dù cô là Đế cảnh chân chính, chỉ sợ cũng sẽ bị tổn thương, nhưng vì sao cô lại không hề bị tổn hại chút nào, điều này là không có khả năng!"
Tô Vô Kỵ run giọng, chất vấn: "Rốt, rốt cuộc cô là ai?"
Tô Du Du không có đáp lại, vẻ mặt cô bé ấy không chút thay đổi, từng bước từng bước tiến lại gần Tô Vô Kỵ. "Các hạ, rốt cuộc cô là ai, có phải đến từ ngoại vực hay không, cho dù cô muốn giết tôi thì cũng phải để cho tôi chết nhắm mắt." Tô Vô Kỵ hỏi tiếp, rõ ràng là đã sợ Tô Du Du.
Trong lòng ông ấy hiểu rất rõ, đòn tấn công mạnh nhất của mình cũng không làm cho đối phương bị thương chút xíu nào, điều này chứng tỏ thực lực của người nọ rõ ràng đã vượt xa mình.
Cho dù bản thân có dốc hết toàn lực, dùng hết sức mạnh của bản thân, nhưng e là cũng khó thoát khỏi vận hạn.
Cho nên, Tô Vô Kỵ muốn kéo dài thời gian, tìm cơ hội dẫn theo Tô Thương chạy trốn.
Thế nhưng.
Tô Du Du vẫn không trả lời ông ấy, mà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2201272/chuong-2227.html