"Như dược tài mấy ngàn năm gì đó ở trái đất này, ở những tinh vực kia căn bản cũng chỉ là những dược liệu bình thường mà thôi, không thể xưng là dược liệu lâu năm được, ở những tinh vực đó, phải là dược tài trên vạn năm, hoặc mấy chục vạn năm, mới được gọi là dược liệu cổ."
Vương Trọng Vân tiếp tục nói: "Còn nữa, những tinh vực cường đại đó, hệ thống tu luyện hoàn thiện, mà ở trái đất, bất luận hệ thống cổ võ hay là hệ thống tu chân, đều xuất hiện những cường giả không liên tục."
"Nếu con đi đến những tinh vực cường đại, với thiên phú của con, tất nhiên sẽ được coi trọng, nhận được sự dạy dỗ của cao nhân, có hệ thống hoàn thiện chèo chống, tương lai thành tựu là không thể đoán trước được."
Vương Trọng Vân nhìn về phía Vương Dã, sau đó nói ra một tin tức kinh động: "Theo sư phụ được biết, phật tử Vô Cơ vào mấy ngày trước cũng đã bước lên tinh không cổ lộ rồi."
"Cái gì!"
Vương Dã kinh ngạc nói: "Phật tử Vô Cơ đi Ngoại vực? anh ấy là con người vạn năm còn không ra khỏi núi Bồ Đề mà, trụ trì núi Bồ Đề sao lại để anh ấy đi mạp hiểm được chứ?"
"Đồ nhi, con nghe sư phụ nói hết đã, ai nói với con đây là sự mạo hiểm chứ?"
Vương Trọng Vân khẽ cười nói: "Quả thật, tinh không cổ lộ đã sớm bị người khác nghiên cứu triệt để rồi, các ngọn núi lớn như chúng ta đều có một phần trong bản đồ tinh không."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2201174/chuong-2129.html