Chương trước
Chương sau
...  

Sau khi đoàn người Tô Thương rời đi không bao lâu thì ngay chỗ Nhật Đàm lúc trước xuất hiện một người con gái mặc bộ đồ dài màu trắng thướt tha.  

Cô gái đó mang mạng che mặt màu trắng cho nên không thấy rõ dung mạo, cả người khí chất phi thường, như là Nghiễm Hàn Tiên Tử xuống trần gian vậy.  

Đương nhiên.  

Nếu như Tô Thương còn ở chỗ này, thông quá khí tức và hình dáng thì chắc chắn có thể nhận ra đó chính là lão tổ của nhà họ Tây, Tây Dao.  

"Nhật Đàm... Biến mất rồi!?"  

Tây Dao nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ một chút tình huống chung quanh, sau đó mở hai mắt ra, không thể tin nói: "Điều này không thể mà!"  

"Nhật Đàm cùng với Nguyệt Đàm ở vùng đất tổ tiên nhà họ Tây, đã tồn tại mấy ngàn năm rồi, bên trong còn ẩn chứa nguồn sức mạnh khổng lồ, làm sao lại đột nhiên biến mất được?"  

Tây Dao nhíu mày, không khỏi suy đoán nói: "Chẳng lẽ sức mạnh của Nhật Đàm đã bị Long thị nhất tộc hút sạch rồi sao?"  

"Cũng không thể có khả năng này, Long thị nhất tộc đem  m Dương Long Thần công liệt vào cấm thuật, mấy ngàn năm qua, không có người nào tu luyện loại võ học này nữa."  

Tây Dao cau mày nói: "Cho dù thực sự có người tu luyện, thì cũng không có khả năng hút cạn toàn bộ Nhật Đàm được."  

"Nhật Đàm cũng không phải vật chết, năng lượng trong đó sẽ liên tục được tái tạo lại, lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn."  

Tây Dao suy đoán nói: "Chẳng lẽ lại có người, dời hoa ghép cây, lấy Nhật Đàm đi mất rồi?"  

"Không thể loại trừ khả năng có một bảo vật mạnh mẽ chứa đựng pháp tắc không gian có thể làm được... Chẳng lẽ... Nhóc con đó tới rồi sao?"?"  

Tây Dao hợp lý suy đoán, tên nhóc con mà cô ấy nhắc đến, dĩ nhiên chính là chỉ Tô Thương.  

Tô Thương có tháp Hư Không, đã không còn là chuyện bí mật gì nữa, mà sức mạnh kh ủng bố của tháp Hư Không càng là chuyện mà không ai không biết tới.  

"Mình vội vàng chạy tới nơi này, là muốn mượn dùng một chút Nhật Đàm, để tu luyện Cửu Long Cương Khí, thuận tiện tìm hiểu một chút Tà Tu ở Vân Cương rốt cuộc là cái gì, có quan hệ gì với Long thị nhất tộc hay không."  

Tây Dao tự lẩm bẩm: "Không ngờ, Nhật Đàm đã biến mất, mà Tà Tu cũng không thấy tung tích đâu."  

"Hoặc là nhóc con đã xuất hiện g iết chết Tà Tu, lấy đi Nhật Đàm, hoặc là... Hoặc là chính tên Tà Tu kia lấy đi Nhật Đầm!"  

Tây Dao trầm giọng nói: "Không được, xem ra mình phải về thành phố một chuyến, đi gặp tên sư đệ vô dụng kia của mình một lần mới được."  

"Long thị nhất tộc, thiên nhân nhà họ Tây, ha ha, là thế lực mạnh nhất ở hai kỷ nguyên trước, xem ra mình với Long Hành Thiên cũng có quan hệ sâu xa với nhau nha."  

"Nếu các cậu dám phá lệ tu luyện  m Dương Long Thần công trước, vậy thì tôi thiên nhân nhà họ Tây, cũng phải theo sát phía sau rồi."  

Tây Dao tự lẩm bẩm: "Hệ thống tu chân, tôi sớm đã chán rồi, luyện võ mới là điểm mạnh của thiên nhân nhà họ Tây!"  

Sau khi tự lẩm bẩm một hồi thì Tây Dao đột nhiên xoay người một cái, thân ảnh màu trắng liền biến mất ngay tại chỗ.  

...  

Xế chiều hôm đó, ở Hoàng Thành thành phố.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.