Chương trước
Chương sau
Gia tộc Thượng Quan, vốn là gia tộc từ thời kỳ tiền Tần, bối cảnh thâm hậu, truyền thừa mấy ngàn năm.  

Vạn Kiếm trận này là do chính vị đại nhân vật thông thiên hơn 100 năm trước bố trí, để đề phòng có chuyện gì ngộ nhỡ xảy ra.  

Năm đó.  

Vị đại nhân vật thông thiên đó ban ơn khắp nơi, cũng đã bố trí trận pháp cho nhiều thế lực, gia tộc Thượng Quan đương nhiên cũng nằm trong số đó.  

Bây giờ người đang khống chế cơ thế của Thượng Quan Vô Ngần chính là lão tổ tông của gia tộc thượng quan, người đã sống hơn 500 tuổi rồi.  

Ông ta mặc dù chưa từng gặp mặt vị đại nhân vật thông thiên kia, nhưng lại biết sự cường đại của Vạn Kiếm trận, cảnh giới hóa thần trở xuống, chắc chắn sẽ bị Vạn Kiếm trận gi ết chết hết.  

Nhưng Tô Thương không những còn sống từ trong Vạn Kiếm trận đi ra, mà còn không bị tổn hại chút nào, trên người một vết thương cũng không có.  

Chuyện này...Quá sức tưởng tượng rồi!  

Nhưng mà sau khi nhìn thấy cái tháp nhỏ trên đỉnh đầu của Tô Thương thì Thượng Quan Vô Ngần lập tức hiểu ra, chắc chắn Tô Thương đã lợi dụng sức mạnh của vật chí bảo tháp lưu ly chín tầng này, mới có thể vô sự thoát ra khỏi Vạn Kiếm trận.  

Mặc kệ Tô Thương dùng đến phương pháp gì, tóm lại bây giờ anh ấy cũng đã thoát ra khỏi Vạn Kiếm trận rồi, bản thân mình vĩnh viễn cũng không phải là đối thủ của Tô Thương, đợi chờ mình chính là cái chết.  

Thình thịch.  

Thượng Quan Vô Ngần sau khi phản ứng lại thì trực tiếp quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu xin: "Tô thiếu gia, thật xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không nên mơ tưởng đến chí bảo và bí thuật của cậu."  

"Đây chỉ là quyết định của mình tôi, cậu muốn giết thì giết mình tôi là được, xin đừng liên lụy đến gia tộc Thượng Quan, bọn họ cũng không biết rõ sự việc này."  

Nói đến câu cuối, Thượng Quan Vô Ngần liền dập đầu liên tục ba cái, biểu hiện vô cùng hèn mọn, ngay cả dũng khí nhìn Tô Thương cũng không có, so với lúc trước như hai người khác biệt.  

Ánh mắt Tô Thương nhìn lên người Thượng Quan Vô Ngần, lạnh giọng nói: "Đứng lên đi!"  

Thượng Quan Vô Ngần không dám làm trái ý Tô Thương, bèn run rẩy đứng lên, hai mắt đỏ ửng.  

"Thượng Quan Vô Ngần."  

Tô Thương giọng điệu bình thản nói: "Ông chiếm lấy cơ thể của Thượng Quan Vô Ngần, cũng có thể xem như thay ông ta sống, tôi xưng hô với ông như vậy, không vấn đề gì chứ?"  

"Không có." Thượng Quan Vô Ngần vội vàng gật đầu.  

"Ừm."  

Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó nói: "Ông yên tâm đi, hôm nay, tôi sẽ không giết ông, ông không cần sợ tôi như vậy."  

"Cám...Cám ơn Tô thiếu gia." Thượng Quan Vô Ngần lập tức thở phào nhẹ nhõm, cả người như trút được gánh nặng.  

"Trong khoảng thời gian này, người muốn giết tôi cũng rất nhiều, nhưng cũng không ngoài suy đoán của tôi, chỉ cần tôi có cơ hội thì đều sẽ không bao giờ nhẹ tay với những người đó."  

Tô Thương nghiêm mặt nói: "Tôi cũng không phải là nhân từ gì với ông, đối với kẻ muốn giết tôi thì tôi nhất định sẽ giế t chết, nhưng mà, ông là một ngoại lệ, tôi có thể phá lệ không giế t chết ông." 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.