Chương trước
Chương sau
Xích Hồng Nguyệt không kiềm được tức giận, nghiến răng gằn giọng nói: "Tô Thương, anh là đồ không biết xấu hổ, một chút nhục nhã anh cũng không biết sao, hôm nay tôi liều mạng với anh!"  

Vừa dứt lời, Xích Hồng Nguyệt giơ cái chân ngọc ngà của mình lên, mang theo uy thế khủng bố, đá về phía Tô Thương.  



Ở đây là bên trong tháp Hư Không, Tô Thương đương nhiên không sợ, giơ tay lên bắt lấy cái chân ngọc ngà của Xích Hồng Nguyệt.  

"Chậc chậc."  



Tô Thương nhìn cái chân ở trong tay của mình, cười cợt nói: "Bàn chân nhỏ nhắn thế này, chủ động dâng lên tận miệng, cô Hồng Nguyệt, cô đang mồi chài tôi sao?"  

"Anh!" Xích Hồng Nguyệt đỏ bừng mặt lên nói: "Vô liêm sỉ!"  

"Ha ha, nói cho có lý chút được không, rõ ràng là cô ngã vào trước mặt tôi, để cho tôi sờ, bây giờ lại còn chỉ trích tôi sao?"  

Tô Thương khẽ cười nói: "Còn nữa, lúc nãy cô không phải luôn miệng nói muốn phối hợp với tôi sao, đến đi, chúng ta đấu với nhau một trận trời đất mù mịt trước, sau đó tôi lại thả cô ra khỏi tháp Hư Không."  

"Lúc nãy là lúc nãy, bây giờ là bây giờ, tôi...tôi đổi ý rồi!"  

Xích Hồng Nguyệt vội vàng rút cái chân ngọc ngà của mình lại, sau đó nói: "Tô Thương, tất cả các yêu cầu của anh tôi đều làm xong rồi, anh không được nuốt lời, lập tức thả tôi ra!"  

"Ha ha."  

"Chuyện tôi đã nhận lời với cô, đương nhiên tôi sẽ làm được, đợi đó, bây giờ thả cô ra đây."  

Tô Thương mỉm cười, sau đó động ý niệm một cái, linh hồn liền trở về với cơ thể của mình.  

Ngay sau đó.  

Hai tay Tô Thương bấm quyết, trong phòng đột nhiên sáng lóe lên, sau một lúc Xích Hồng Nguyệt liền xuất hiện ở trong phòng.  

"Tô Thương, xem như anh giữ lời hứa, nhưng mà, nổi sỉ nhục của ngày hôm nay, tôi sẽ nhớ kỹ, anh đừng mơ mà thoát!"  

Sau khi thoát ra, Xích Hồng Nguyệt càng tức giận hơn nữa, lạnh lùng nhìn chăm chú Tô Thương, oán giận nói: "Lần sau gặp mặt, tôi nhất định sẽ rửa sạch nỗi nhục này, để cho anh biết sự lợi hại của tôi!"  

Xích Hồng Nguyệt mặt mày rạng rỡ, sau khi buông ra mấy lời phách lời thì liền rời khỏi núi Cửu Phong.  

Nhưng chính ngay lúc này, Tô Thương lại nhếch miệng lên, rồi đột nhiên ra tay, tháp Hư Không liền trực tiếp bao vây cô ta lại.  

Chỉ cần Tô Thương động một ý niệm thì liền có thể đem Xích Hồng Nguyệt nhốt vào tháp Hư Không lần nữa.  

Mà Xích Hồng Nguyệt thì vốn dĩ không có cách gì chống lại tháp Hư Không được, muốn trốn cũng trốn không thoát, liền định dùng tới đỉnh Huyền Hoàng Mụ Khí.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.