Chương trước
Chương sau
"Anh ta tốt nhất đừng động đến một sợi lông của Hồng Nguyệt, đến lúc đó có lẽ tôi còn cho anh ta chết thoải mái chút, nếu không, ha ha, tôi sẽ rút đi linh hồn của anh ta, để anh ta đời đời kiếp kiếp đau đến mức không muốn sống!"  

Cảm nhận được sự giận dữ trong lời nói của Viêm Long tiên đế, mặc dù không phải là nói với mình, nhưng Phong Khê thiếu gia cũng vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi, chỉ biết cúi đầu xuống không dám hó hé câu nào.  



"Được rồi, hôm nay nói đến đây thôi, cậu mau chóng hồi phục vết thương đi, mang theo hai người khác đi về Giang Bắc."  

Viêm Long tiên đế dặn dò nói: "Nhất định phải ngăn chặn linh khí khôi phục lại, nếu không sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của tôi."  



"Lỡ như trái đất xuất hiện cao thủ cảnh giới tiên đế thì cho dù tôi có xuống trái đất được thì cũng không có ý nghĩa gì nữa."  

"Vâng!"  

Phong Khê thiếu gia cung kính đáp lại, sau một giây, hình chiếu trên đá thông linh liền biến mất.  

Ngay sau đó.  

Phong Khê thiếu gia tiêu tán đi linh khí, đem đá thông linh cất vào vòng tay trữ đồ.  

"Viêm Long tiên đế có nhiều kế hoạch thật!"  

Phong Khê thiếu gia nghĩ lại phát sợ, trong lòng thầm cảm thấy may mắn nói: "Cũng may mình cầm được đá Thông Linh, nắm được quyền chủ động, nếu không đợi sau khi Viêm Long tiên đế xuống trái đất rồi thì giơ tay là có thể giết chết mình ngay rồi."  

Lần này xuống trái đất, có rất nhiều chuyện Viêm Long tiên đế không nói rõ trước, đồng thời sắp xếp nhiệm vụ cho mỗi người cũng không giống nhau.  

Giống như chuyện Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên mà Phong Khê thiếu gia cũng không biết, chỉ có chân nhân U Minh mới biết.  

Bây giờ.  

Phong Khê thiếu gia càng cảm thấy Viêm Long tiên đế thật là thâm sâu khó dò, cũng không biết có sắp xếp đường lui nào khác không, bởi vậy anh ta càng kiêng kị vô cùng.  

"Chuyện nảy sinh lòng dạ muốn thoát khỏi Viêm Long tiên đế, một mình xưng bá ở trái đất phải rút lại thôi, nếu không mình chết cũng không biết sao lại chết nữa."  

Phong Khê thiếu gia liên tục cười khổ, sau đó lại lẩm bẩm nói: "Nếu như Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ của Viêm Long tiên đế, mà Viêm Long tiên đế cũng biết ở trái đất có cao thủ chuẩn tiên đế, nhưng vẫn yên tâm để cô ta đến trái đất."  

"Vậy thì chứng tỏ Xích Hồng Nguyệt có lá bài tẩy cường mạnh nào đó, thậm chí có thể cùng với cao thủ chuẩn tiên đế đối chọi lại, bằng không, đối với sự yêu thương của Viêm Long tiên đế đối với cô ta thì tuyệt đối sẽ không cho phép cô ta xuống trái đất."  

Nghĩ đến đây, Phong Khê thiếu gia liền nở nụ cười: "Như vậy cũng tốt, Xích Hồng Nguyệt không chết, thì Viêm Long tiên đế cũng sẽ không giận lây qua mình."  

"Anh ta đã nhận lời mình, sẽ đem đế khí của tiên đế tặng cho mình, giúp mình đặt chân lên cảnh giới chuẩn tiên đế."  

Phong Khê thiếu gia mặt tràn đầy kỳ vọng nói: "Ha ha, cảnh giới chuẩn tiên đế, ở địa cầu đã là vô địch rồi, nếu nói như vậy thì cho dù là tên chó Viêm Long tiên đế thì sao chứ?"  

Nghĩ đến đây, Phong Khê thiếu gia nở một nụ cười mãn nguyện, sau đó bắt đầu tiếp tục hồi phục vết thương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.