Chương trước
Chương sau
"Vì thế, từ đó về sau, trái đất cũng không còn cách nào sinh ra người Kết đan chân chính nữa, dù là có chí bảo chống cự điềm xấu, cũng nhiều lắm là đặt chân Kết Đan, rất khó chạm đến cảnh giới Nguyên Anh."  

"Bởi vì, chỉ có vũ khí như đế khí, mới có thể thực sự không gặp phải điềm xấu, còn đế khí chia ra làm chí bảo, sau khi bồi dưỡng thì cũng có thể làm được điều này, nhưng cần thời gian rất dài."  

Viêm Long tiên đế tiếp tục nói: "Đây cũng chính là lúc người tu chân ở trái đất xuất hiện không liên tục, mười người các cậu đến trái đất, nếu không có chuẩn tiên đế đang lẩn trốn ra tay, thì tuyệt đối không có ai có thể ngăn cản các cậu."  



"Sở dĩ tôi để cho các cậu dẹp yên giới luyện võ trêntrái đất, cũng là vì để hành động của các cậu làm kinh động chuẩn tiên đế, dẫn dụ bọn họ xuất hiện giết chết các cậu, từ đó để phát huy tác dụng của ấn ký mà tôi đã để lại trên người các cậu."  

Viêm Long tiên đế từ tốn nói: "Chỉ là tôi hoàn toàn không ngờ được, Tô Thương lại tiến bộ cấp tốc như thế."  



"Còn nữa, cái tên chó má Khuê Long kia, thế mà ngay thời điểm quan trọng lại phản bội, hại hai bên các người tổn hại, để Tô Thương lại ngư ông đắc lợi."  

Viêm Long tiên đế tức giận nói: "Đáng chết, đợi khi tôi đến trái đất, người đầu tiên mà tôi phải giết chắc chắn là Khuê Long!"  

Phong Khê thiếu gia nghe Viêm Long tiên đế nói xong thì không khỏi nở một nụ cười khổ.  

Trái đất có cao thủ chuẩn tiên đế, mình lại chỉ là một mồi nhử.  

Nghĩ lại bản thân lúc trước có ý nghĩ sẽ xưng bá ở trái đất, Phong Khê thiếu gia liên tục cười khổ, mình đúng là quá ngây thơ rồi.  

Sau khi phản ứng lại, Phong Khê thiếu gia hoàn toàn thần phục Viêm Long tiên đế, không còn dám nảy sinh ra bất kỳ lòng dạ riêng nào.  

Viêm Long tiên đế thấy vậy, khóe miệng thoáng nở nụ cười.  

Có thể đặt chân lên cảnh giới tiên đế thì Viêm Long tiên đế đương nhiên không phải hạng đơn giản rồi, sao lại có thể không nhìn ra cái lòng dạ nhỏ bé của Phong Khê thiếu gia chứ, chỉ là anh ta không thèm vạch trần ra mà thôi.  

Bây giờ anh ta nói hết âm mưu, kế hoạch của mình cho Phong Khê thiếu gia biết, mục đích đúng là để uy hiếp, và hơn hết là vì anh ta muốn lợi dụng con cờ Phong Khê thiếu gia này.  

"Phong Khê, cậu đừng lo lắng, bây giờ thực lực của Tô Thương không yếu, có anh ta ở đây thì xác suất cao là cái vị chuẩn tiên đế kia sẽ không ra tay, cậu rất an toàn."  

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Lúc trước cậu là mồi nhử của tôi, nhưng bây giờ không phải nữa, đợi sau khi tôi đến trái đất, tôi sẽ giúp cậu đặt chân đến cảnh giới chuẩn tiên đế, như vậy thì cậu đã có thể vô địch ở trái đất rồi."  

"Tôi cũng không thể giờ giờ phút phút đều có mặt ở trái đất được, do đó tôi có thể đem cái tinh vực này giao cho cậu quản lý." Viêm Long tiên đế bắt đầu vẽ vời tương lai cho Phong Khê thiếu gia nghe.  

"Cám ơn Viêm Long tiên đế, thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lục, hoàn thành mỗi nhiệm vụ mà anh giao phó!"  

Phong Khê thiếu gia biết Viêm Long tiên đế nói như vậy là để trấn an mình, đồng thời anh ta cũng biết, Viêm Long tiên đế không có lừa mình.  

Kỳ thực.  

Bọn họ đều đã ký kết khế ước linh hồn với Viêm Long tiên đế, chỉ là bởi vì trận pháp thiên nhiên bảo vệ trái đất quá thần bí, Viêm Long tiên đế không có cách gì đặt chân tới được, khoảng cách lại xa, khế ước linh hồn không còn tác dụng, cho nên lúc trước Phong Khê thiếu gia và Khuê Long mới nảy sinh lòng dạ riêng.  

Nhưng nếu như Viêm Long tiên đế có thể đặt chan lên trái đất thì dưới sự ràng buộc của khế ước linh hồn thì ai còn dám động tâm tư nữa chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.