Chương trước
Chương sau


Viêm Long tiên đế nghe nói như thế, nhất thời lạnh hừ một tiếng, giận không kiềm được mà nói: "Tô Thương, nếu Hồng Nguyệt ở chỗ của cậu mà phải chịu bất kỳ uất ức nào, tôi chắc chắn chém cậu thành trăm mảnh!"  

"Nếu cậu dám lấy mạng cô ấy, Viêm Long tiên đế tôi thề, chắc chắn sẽ giết sạch toàn bộ người trên trái đất, chôn cùng với Hồng Nguyệt, không ai ngăn nổi bước chân tôi đâu!"  

"Viêm Long tiên đế, tuyệt đối không thể."  



Phong Khê thiếu gia nghe vậy, vội vàng khuyên nhủ: "Ở trái đất có hàng tỷ sinh linh, người tu chân nếu như tạo ra nghiệt chướng, chắc chắn sẽ tự gây khó khăn cho mình."  

"Thuộc hạ biết anh đặc biệt để ý đến Hồng Nguyệt tiểu thư, nhưng cô ấy dù sao chỉ là món đồ chơi của anh mà thôi, bên ngoài mỹ nữ nhiều như mây, anh cần gì phải vì một cô gái, mà làm khổ chính mình."  



Trong mắt phong Khê thiếu gia, Xích Hồng Nguyệt cũng là món đồ chơi Viêm Long tiên đế mà thôi.  

Có lẽ hiện tại Viêm Long tiên đế say mê Xích Hồng Nguyệt quá, nhưng đàn ông mà, ai cũng có mới nới cũ là một chuyện hết sức bình thường.  

Chờ Viêm Long tiên đế cảm thấy Xích Hồng Nguyệt không xuất hiện cảm giác mới nữa, tất nhiên sẽ rời bỏ ngay thôi.  

Vì thế, phong Khê thiếu gia cho rằng, chính mình ngay tại thời điểm này thuyết phục Viêm Long tiên đế, sẽ khiến Viêm Long tiên đế tỉnh táo lại, chắc chắn sẽ cảm kích chính mình.  

Có điều.  

Anh ta sai rồi.  

Cực kỳ sai.  

"Phong Khê!"  

Viêm Long tiên đế trực tiếp nổi giận, trừng to mắt nghiêm túc nói: "Ai nói cho cậu, Hồng Nguyệt là đồ chơi của tôi?"  

"Cái này... Bên ngoài đều đồn như thế mà."  

Phong Khê thiếu gia mơ hồ nhận ra được có có cái gì không đúng, liền vội nói: "Hồng Nguyệt tiểu thư đi vào tẩm cung của anh, thậm chí có thể tự do ra vào, anh lại cực kỳ cưng chiều cô ấy, bao dung cô ấy, vì cô ấy mà đến tiên đế cũng có thể giết, vì thế tất cả mọi người đều nói, Hồng Nguyệt tiểu thư là món đồ chơi mới được anh yêu chiều nhất đó."  

"Thật sự là lời nói vô căn cứ!"  

Viêm Long tiên đế hừ lạnh một tiếng, sau đó nói ra một tin tức chấn động: "Hồng Nguyệt, là con gái của tôi, con gái ruột đó, con bé tất nhiên có tư cách đi vào tẩm cung của tôi, tôi tất nhiên phải cưng chiều nó, đừng nói đến tiên đế, cho dù con né có chọc trời thủng một lỗ, tôi cũng phải chống lên vì nó!"  

"Hừ, tôi bế quan nhiều năm, vẫn luôn nghiên cứu làm sao để đến được trái đất, mà không hề để ý đến những lời đồn bên ngoài kia!"  

Viêm Long tiên đế mặt âm trầm nói: "Sau này tôi sẽ đi ra ngoài một chuyến, hễ là kẻ nào nói về chuyện này, tất cả đều phải chết!"  

Con... con gái?  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.