Chương trước
Chương sau


"Cái gì mà chị em sinh đôi, dù là chị em sinh tư đi nữa thì đối với chuyện cứu vãn trái đất mà nói, thì có tính là cái gì chứ!"  

Vương Phú Quý nói nghiêm túc: "Chúng ta tiến về Giang Bắc lần này, mỗi một dấu chân của con, sẽ tự tôi luyện chính mình, để mình có thể vì chuyện linh khí khôi phục mà cố gắng."  

"Đợi đã, con vừa mới nói cái gì, chị...chị em sinh tư sao?" Ánh mắt Tô Ma lập tức thẳng nheo lại.  



"Ừm, mấy ngày trước lúc con xem trên điện thoại, trên một cái phần mềm liền đọc được một tin, có chị em gái sinh tư..."  

"Các cô ấy ở đâu?"   

"Xa lắm, có điều, bây giờ đi bằng máy bay rất thuận tiện, rút ngắn thời gian thì chỉ cần mấy tiếng là có thể đi đến khách sạn được rồi."  

Vương Phú Quý nghi ngờ nói: "Cha nuôi, cha hỏi cái này làm gì chứ?"  

"Phú Quý, cha cảm thấy đi lâu như vậy cũng mệt mỏi quá, chi bằng chúng ta qua thành phố trước, rồi tìm mấy khách sạn nghỉ chân chút đi." Tô Ma bỗng nhiên cười hỏi.  

"Cái này không tốt lắm đâu nha, chúng ta còn phải đi Giang Bắc, còn phải cứu trái đất nữa, trợ giúp linh khí khôi phục mà."  

"Không sao đâu, chúng ta nghỉ mấy ngày, đến lúc đó ngồi máy bay, hoặc là dùng linh khí, sẽ không đến trễ."  

Tô Ma cười cười, sau đó ưỡn ngực già dặn nói: "Con mới nói chị em sinh tư, là thật hả?"  

"Ha ha, cha nuôi, thì ra là cha cũng háo sắc đó hả."  

Vương Phú Quý lập tức hiểu được, cười nói: "Tất nhiên là thật rồi, con sẽ liên lạc cho cha, để cho những cô ấy hầu hạ cha."  

"Cái gì mà hầu hạ, nhóc con, con quá coi thường cha nuôi con rồi đó."  

Tô Ma nghiêm túc nói: "Cha chỉ là nghe nói chuyện chị em sinh tư, cảm thấy đáng tiếc, muốn nói chuyện với mấy cô ấy một chút, để cho các cô ấy đường đường chính chính mà làm người, giữ phép tắc làm việc, con đừng có hiểu lầm nha."  

"Vâng, cha nuôi, con hiểu mà."  

Vương Phú Quý gật gật đầu, sau đó hỏi: "Cha nuôi, cha muốn các cô ấy mặc đồ gì, cổ trang hay là áo dài, hay là những trang phục gì thú vị gì khác?"  

"Quần áo thủy thủ đi, hay là trang phục nàng thỏ cũng được, cha có để ý đến mấy thành phố hiện đại này, cảm thấy những trang phục mới xuất hiện thật sự thú vị đó nha." Khuôn mặt Tô Ma không hề quan tâm những điều khác mà nói.  

Quần áo thủy thủ?  

Nàng thỏ?  

Cmn!  

Đây quả thật là một lão già háo sắc mà, không ngờ bên ngoài nhìn chững chạc đàng hoàng, mà trong lòng lại nghĩ như vậy.  

"Cha nuôi."  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.