Chương trước
Chương sau
Liên quan tới Tây Dao, Tô Thương có ấn tượng rất sâu đậm, nhất là lần trước anh ấy bị trúng độc của Lâm Uyên, cuối cùng vẫn là Tây Dao ra tay, mới giúp anh ấy giải độc được.   

Từ ban đầu Tây Dao, đã đối xử vô cùng tốt với Tô Thương, người khác thì bà ta không thèm để ý, trong mắt chỉ có mỗi Tô Thương thôi.    

Về sau Tô Thương biết chuyện rồi, sở dĩ Tây Dao đối xử với mình tốt như vậy là vì mẹ Thạch Ngọc Yến của mình.   



Năm đó Thạch Ngọc Yến giống như ánh trăng sáng, dịu dàng với Tây Dao, sau này xảy ra một số chuyện, khiến cho Tây Dao đem hết tình cảm của mình đối với Thạch Ngọc Yến, đổ dồn lên người Tô Thương.   

Tây Dao đã đã cứu Tô Thương mấy lần liền, mỗi lần khi Tô Thương sắp rơi vào đường cùng, luôn sẽ có một người khoác áo trắng đến xuất hiện, để giải vây cho Tô Thương.   

Bây giờ.   



Cách lần gặp trước, đã nửa năm rồi, các cao thủ ngoại vực đẫ đe dọa nhà họ Tây, mà Tây Dao với tư cách là lão tổ tông của nhà họ Tây, thì không có lý do gì không ra mặt cả.  

Nhưng hết lần này đến lần khác Tây Phương Sáng lại không nhắc gì đến Tây Dao, điều này khiến trong lòng Tô Thương thấp thoáng sinh ra một dự cảm không tốt.   

“Lão tổ tông bà ấy…”  

Tây Phương Sáng nghe thấy lời hỏi thăm của Tô Thương, bỗng nở một nụ cười gượng gạo: “ Tô minh chủ, thực sự không dám giấu giếm, từ sau lần gặp lão tổ tông ở núi Võ Đang, tôi cũng chưa từng gặp lại bà ấy.”   

“Bà ấy không về nhà họ Tây, không biết đã đi đâu nữa, cũng không thể liên lạc được với bà ấy.”   

Tây Phương Sáng nói tiếp: “Nhưng lão tổ tông không ở đây cũng là một chuyện tốt.”   

“Nếu không, theo như tính cách của lão tổ tông, chắc chắn sẽ không khuất phục trước bất kỳ thế lực nào, hơn nữa từ trước đến nay lão tổ tông có thù tất báo, Kiếm Thần giết cha tôi, lão tổ tông tất nhiên sẽ liều mạng tìm Kiếm Thần để báo thù.”  

Tây Phương Sáng tiếp tục nói: “Mà cao thủ ngoại vực, thực lực siêu mạnh, sao lão tổ tông có thể là đối thủ của những người kia được, vì vậy tôi cũng không dốc sức đi tìm lão tổ tông.”    

“Hả?” Tô Thương cau mày nói: “Tây Dao không về nhà họ Tây à, chị ấy có thể đi đâu được chứ?”   

“Tôi không biết.”  

Tây Phương Sáng lắc đầu, chính ông ta cũng không biết rõ tình hình.   

“Tô Thương.”  

Lúc này, Thiên Niên Sát đi tới, nói: “Liên quan tới chuyện của Tây Dao, tôi cũng biết được một vài chuyện.”    

“Bà ấy đi đến vùng đất tổ của nhà họ Tây, Du Du và Tinh Hà cũng đi cùng bà ấy.”   

“Vùng đất tổ nhà họ Tây sao?”   

Tô Thương nghi ngờ nói: “Du Du và Tinh Hà, cũng đi á?”   

“Ừm.”  

Thiên Niên Sát gật đầu nói: “Cái này là Tuyết Nhi và Tây Dao đã bàn bạc xong với hau rồi, nguyên nhân cụ thể là gì, thì không biết.”   

“Tô Thương, điều này cháu không cần phải lo lắng, Tuyết Nhi tin tưởng Tây Dao, cháu và bà ấy cũng biết nhau, đương nhiên bà ấy sẽ không làm hại đến Du Du và Tinh Hà đâu.”   

“Ừm.”  

Tô Thương khẽ gật đầu, đương nhiên không lo lắng về điều này, chỉ là anh ấy khá tò mò xem nguyên nhân là gì thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.