"Anh hiểu gì chứ, đây gọi là ẩn nhẫn, là mưu kế đó, nếu như minh chủ sớm đã ra tay thì bọn cao thủ ngoại vực kia còn tự chém giết lẫn nhau à, mấy người bọn họ có ai là yếu đâu, nếu như bọn chúng cùng lên thì chỉ sợ minh chủ cũng phải nuốt hận thôi."
"Quả thực như vậy, minh chủ đa mưu túc trí, ẩn nhẫn không lộ diện, sau cùng mới ra đòn chí mạng, đây mới người có thể làm nên chuyện lớn, Tô lão lục vô địch!"
"To gan, vậy mà dám đặt biệt danh cho minh chủ, còn muốn lăn lộn trong giới luyện võ nữa không hả, coi chừng lão lục minh chủ ra lệnh một câu thì anh đừng hòng mà lăn lộn được nữa."
"Ha ha, lão lục minh chủ, được, được, lão lục minh chủ vô địch!"
"Lão lục minh chủ vô địch!"
"Lão lục minh chủ vô địch!"
Những người luyện võ có mặt ở đó, nhìn thấy nguy cơ của núi Cửu Phong đã được giải trừ, giới luyện võ đã toàn thắng, cho nên toàn bộ đều trở nên vô cùng vui mừng phấn khởi, ngay lập tức tiếng tung hô Tô Thương vang lên như núi kêu biển gầm.
"???"
Tô Thương tức đến sạm mặt lại, cái m* gì vậy, đây đều là cái thứ gì vậy chứ, sao mình lại biến thành lão lục rồi?
Nhưng mà.
Tô Thương cũng chỉ cười khổ hai tiếng chứ cũng không tính toán với mấy người này, lão lục thì lão lục vậy.
Tiếp theo đó.
Tô Thương đi đến trước mặt Quách Ý, hỏi thăm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200786/chuong-1740.html