Chương trước
Chương sau
"Ha ha, Quách Ý, đây đều là ý trời rồi." Tô Thương cười cười, sau đó nghi ngờ nói: "Quỷ Cốc Tử vì sao lại giúp cậu?"  

"Ông ấy nhìn trúng thiên phú của tôi, muốn nhận tôi làm đệ tử." Quách Ý nhăn nhăn nhó nhó, nói như đang rất ngại.  

"Cmn!"  



Tô Thương càng thêm hứng phấn, vì Quách Ý mà thấy cao hứng hơn, nói: "Đệ tử của Quỷ Cốc Tử, trước giờ đều được đưa vào sách lịch sử đó nha, Quách Ý, không ngờ cậu lại có thể làm đệ tử của Quỷ Cốc Tử đó nha."  

"Cậu chủ, tôi từ chối rồi." Quách Ý lại nói.  



???  

Tô Thương nghi ngờ nói: "Vì sao chứ, đầu óc cậu có vấn đề à, cơ hội tốt như thế, từ chối làm gì hả?"  

"Tôi...tôi cũng hối hận mà."  

Quách Ý bỗng nhiên hối hận nói: "Ngay từ đầu tôi không biết thân phận của ông ấy, nên lấy cái cớ là vì anh, nói muốn bái sư thì cần cậu chủ đồng ý, nên mới từ chối."  

"Nhưng về sau, khi ông ấy nói cho tôi biết ông ấy là Quỷ Cốc Tử, tôi lập tức hối hận rồi, nhưng lời đã nói ra, hình phải giữ vững vàng chứ, vì thế tôi không thể làm gì khác, đành phải ngậm ngùi mà từ chối." Quách Ý cừi khổ nói.  

"Cái tên này..." Tô Thương có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, không biết nên nói gì thì tốt.  

""Cậu chủ, vấn đề này không lớn đâu, mặc dù tôi không bái sư, nhưng Quỷ Cốc Tử vẫn rất tốt với tôi, giúp tôi đặt chân đến Nguyên anh trung kỳ."  

Quách Ý khẽ cười nói: "Ông ấy biết trước tương lai, hình như đã biết được rất nhiều chuyện rồi, để tôi đưa theo quạt Thanh phong, xuất thế đến giúp anh hoàn thành việc không phục linh khí."  

"Vốn dĩ tôi định đi Giang Bắc, nhưng cảm nhận được khí tức của anh ở gần đây, nên mới ở lại núi Cửu Phong."  

Nói đến đây, Quách Ý mặt mũi đầy lo lắng mà nói: "Cậu chủ, hôm nay, chỉ sợ là không giữ được núi Cửu Phong rồi."  

"Tôi nhận thấy được, Thập đại cổ tộc gần như còn khí tức của hai tên cảnh giới Nguyên anh, lại đều mạnh hơn tôi."  

Quách Ý suy đoán nói: "Bọn họ chắc là một trong số cao thủ Ngoại vực đến trái đất lần này đó, nếu thật sự là như vậy, thì thực lực hai người họ, chắc chắc không khác biệt lắm so với Phong Khê thiếu gia, đều là Nguyên anh đỉnh phong, không thể chống lại được."  

"Ừm, cảm giác của cậu không sai đâu."  

Tô Thương gật đầu nói: "Bây giờ quả thực có hai tên Nguyên anh đỉnh phong, nhưng cũng không phải là không có cách nào chống lại được."  

"Quách Ý, nếu cậu sử dụng quạt Thanh phong, thực lực thi đấu chân chính thế nào?" Tô Thương dò hỏi.  

Quách Ý tự đánh giá một lát, sau đó nghiêm túc nói: "Chắc là có thể ngăn lại một tên Nguyên anh đỉnh phong, nhưng tôi không chống cự được quá lâu, dưới 10 phút là được."  

"Thế là đủ rồi."  

Tô Thương nghe vậy, lộ ra một nụ cười:"Còn lại một người kia, giao cho tôi đối phó, trong vòng 10 phút, tôi chắc chắn giết được 1 tên, sau đó chúng ta liên thủ, tên còn lại cũng không chạy được."  

"Cậu chủ, thực lực của cậu là..."  

"Thế nào hả, không tin trong vòng 10 phút tôi có thể giết được Nguyên anh đỉnh phong hay sao?" Tô Thương cười hỏi lại.  

"Tin tưởng!"  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.