Lần này, Ngô Thanh Ảnh không phủ nhận, khẽ gật đầu một cái: "Quả thật cảnh giới Võ Thánh vô cùng huyền diệu, hệ thống luyện võ cổ đại cũng không tầm thường, không biết trong trận chiến ngày mai, tôi có thể đánh bại được thiếu gia Phong Khê kia không."
Sau khi lẩm bẩm một mình, Ngô Thanh Ảnh liền đưa mắt nhìn về phía những người luyện võ đến đây tìm nơi nương tựa.
Những người này nhìn thấy người đứng đầu giới luyện võ Ngô Thanh Ảnh nhìn mình thì vô cùng kích động, ngay sau đó đồng loạt hành lễ.
"Bái kiến Ngô tiền bối."
"Bái kiến Ngô tiền bối."
"Bái kiến Ngô tiền bối."
Hàng trăm hàng ngàn người như núi kêu biển gầm, thanh thế ngập trời.
"Ừm."
Ngô Thanh Ảnh khẽ gật đầu, mở miệng nói: "Mọi người có thể đến núi Cửu Phong, tôi rất vui mừng, ít nhất đã chứng minh mọi người còn có sự nhiệt huyết, có cốt khí bất khuất, chứ không thần phục thế lực ngoại vực."
"Yên tâm đi, cho dù tôi có chết trong trận chiến ngày mai thì cũng sẽ đưa thiếu gia Phong Khê đi, cho núi Cửu Phong một sự bình yên!" Ngô Thanh Ảnh chậm rãi nói, nhưng sự hào hùng trong lời nói lại bay thẳng lên mây xanh.
"Ngô tiền bối tất thắng!"
"Ngô tiền bối tất thắng!"
"Ngô tiền bối tất thắng!"
Có người mở miệng trước tiên, sau đó đám người đều kích động phụ họa, trăm miệng một lời.
"Sau ngày mai, cũng không biết liệu sẽ có người đứng ra thay thế tôi bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200681/chuong-1635.html