Nam Cung Thập Tam Lang lạnh lùng nhìn Nam Cung Ngự, nói tiếp: "Nếu như không phải vì quan hệ này, thì sao Trường Phong đại nhân lại chăm sóc tôi tận tình như thế hả?"
"Tôi không có gì khác, thiên phú tu luyện cực kỳ kém, sống phóng túng, gây chuyện khắp nơi, Trường Phong đại nhân dựa vào cái gì mà thích tôi chứ?"
Nam Cung Thập Tam Lang cười như điên mà nói: "Còn nữa, chẳng lẽ ông không phát hiện ta, tôi rất giống với Trường Phong đại nhân hay sao?"
"Ông không thử nhìn hình dạng của mình thế nào hay sao, giống y như trái bí đỏ, còn tôi đây thì sao?"
"Phong thái tao nhã, ngọc thụ lâm phong."
Nam Cung Thập Tam Lang giọng điệu lạnh lùng nói: "Những thứ này, tất nhiên là giống với Trường Phong đại nhân rồi."
"Lão già kia, ông tốt với tôi, lòng tôi biết rõ, chuyện này tôi vốn định không nói cho ông, nhưng do chuyện xảy ra ngày hôm nay, không nói thì phải chết, tôi cũng hết cách rồi nên mới phải nói ra."
Nam Cung Thập Tam Lang cười lạnh lùng nói: "Thế này cũng tốt, để ông sớm biết rõ sự thật hơn!"
Vù!
Nam Cung Thập Tam Lang nói ra những lời này, như là từng nhát kiếm nhát dao chí mạng cắ m vào thẳng lồng ngực Nam Cung Ngự.
Đau đớn!
Đau đến không thở nổi.
Trái tim Nam Cung Ngự như bị dao cắt, nước mắt lập tức tuôn ra, nhìn Nam Cung Thập Tam Lang với biểu cảm cực kỳ phức tạp.
Chính mình ngậm đắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200660/chuong-1614.html