Chương trước
Chương sau


Nam Cung Thập Tam Lang lạnh lùng nhìn Nam Cung Ngự, nói tiếp: "Nếu như không phải vì quan hệ này, thì sao Trường Phong đại nhân lại chăm sóc tôi tận tình như thế hả?"  

"Tôi không có gì khác, thiên phú tu luyện cực kỳ kém, sống phóng túng, gây chuyện khắp nơi, Trường Phong đại nhân dựa vào cái gì mà thích tôi chứ?"  



Nam Cung Thập Tam Lang cười như điên mà nói: "Còn nữa, chẳng lẽ ông không phát hiện ta, tôi rất giống với Trường Phong đại nhân hay sao?"  

"Ông không thử nhìn hình dạng của mình thế nào hay sao, giống y như trái bí đỏ, còn tôi đây thì sao?"  



"Phong thái tao nhã, ngọc thụ lâm phong."  

Nam Cung Thập Tam Lang giọng điệu lạnh lùng nói: "Những thứ này, tất nhiên là giống với Trường Phong đại nhân rồi."  

"Lão già kia, ông tốt với tôi, lòng tôi biết rõ, chuyện này tôi vốn định không nói cho ông, nhưng do chuyện xảy ra ngày hôm nay, không nói thì phải chết, tôi cũng hết cách rồi nên mới phải nói ra."  

Nam Cung Thập Tam Lang cười lạnh lùng nói: "Thế này cũng tốt, để ông sớm biết rõ sự thật hơn!"  

Vù!  

Nam Cung Thập Tam Lang nói ra những lời này, như là từng nhát kiếm nhát dao chí mạng cắ m vào thẳng lồng ngực Nam Cung Ngự.  

Đau đớn!  

Đau đến không thở nổi.  

Trái tim Nam Cung Ngự như bị dao cắt, nước mắt lập tức tuôn ra, nhìn Nam Cung Thập Tam Lang với biểu cảm cực kỳ phức tạp.  

Chính mình ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn con trai, thế mà nói ra những lời độc ác như vậy, thật sự đau lòng quá.  

Có điều, khi tỉnh táo lại, Nam Cung Ngự nhìn lại, cảm thấy Nam Cung Thập Tam Lang cũng không nói sai.  

Quả thực.  

Trường Phong đại nhân đến từ Ngoại vực, phía sau có đại nhân vật siêu nhiên làm chỗ dựa, thực lực cũng cường đại khác thường.  

Nhân vật thế này thì vô duyên vô cớ gì mà phải quan tâm đến Thập Tam Lang chứ?  

Còn nữa, hình dáng Thập Tam Lang, cũng giống Trường Phong đại nhân đến mấy phần.  

Điểm này, Nam Cung Ngự đã sớm phát hiện rồi, chỉ là không nghĩ đến phương diện kia thôi.  

Bây giờ xem ra, Nam Cung Thập Tam Lang quả thật không phải con trai mình rồi.  

"Ah!"  

Nam Cung Ngự phát ra một tiếng kêu thảm, sau đó thống khổ mà nói: "20 năm, toàn bộ những gì tôi đã bỏ ra 20 năm nay, lại là nuôi con thay người khác sao, tôi hận, hận lắm!"  

Nghe thấy Nam Cung Ngự gào thét, nhiều cao thủ gia tộc Nam Cung mặt đối mặt nhìn nhau.  

Trường Phong thì lộ ra một vẻ áy náy, còn về Nam Cung Thập Tam Lang thì chỉ cười lạnh lùng.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.