Ông lão áo bào trắng nghe vậy, nhưng tức giận nói: "Quách Ý, tôi nhìn trúng thiên phú của cậu nên mới có thể lấy linh khí của mình để giúp cậu, khiến cậu đạt được sức mạnh lớn như thế trong thời gian ngắn, hy vọng cậu đừng không biết phải trái, tránh cái mất nhiều hơn cái được!"
"Bây giờ tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội, nếu cậu bái tôi làm thầy, từ nay về sau không liên lạc với người mà cậu gọi là chủ nhân nữa, tôi sẽ giúp cậu đặt chân đến Nguyên Anh, trở thành cường giả trong thế giới này!"
Ông lão áo bào trắng trầm giọng nói: "Nếu như cậu từ chối, vậy thì đừng trách tôi không khách khí. Tôi không chỉ lấy lại thực lực của cậu mà còn khiến cậu hồn phi phách tán!"
"Một bên là một bước lên mây, một bên là vạn kiếp bất phục, Quách Ý, cậu sẽ đưa ra quyết định chính xác, đúng không?" Ông lão áo bào trắng lạnh lùng cười nói.
"Vâng."
Quách Ý gật đầu nói: "Từ trước đến nay quyết định mà tôi đưa ra luôn cực kỳ chính xác."
"Ha ha, không tệ, đây mới là thiên tài mà tôi nhìn trúng, kể từ hôm nay, cậu chính là đệ tử của tôi..."
Ông lão áo bào trắng cho rằng Quách Ý đồng ý, lập tức mừng rỡ khôn xiết.
Nhưng ông ta còn chưa nói hết, Quách Ý đã ngắt lời: "Lão tiên sinh, không cần ngài ra tay, bây giờ tôi sẽ tự phế bỏ đan điền."
"Tất cả công lực của tôi đều đến từ ngài, bây giờ sẽ trả nó lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200599/chuong-1553.html