Chương trước
Chương sau
Tô Thương thấy vậy, nảy ý nghĩ một cái, đem hồn phách của Lục Quân Đình thu vào tầng thứ nhất của tháp Hư Không.  

Vốn dĩ.  



Tô Thương có thể khiến cho Lục Quân Đình hồn phi phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.  

Nhưng anh không làm như vậy, mà quyết định lưu giữ lại hồn phách của Lục Quân Đình, dự định hỏi ông ta một số tin tức hữu ích.  



Nếu như Lục Quân Đình không nói thì Tô Thương cũng không ngại vận dụng một thủ đoạn vô nhân đạo: Lục soát linh hồn!  

Một khi thi triển lục soát linh hồn thì Tô Thương có thể thấy được tất cả các ký ức của Lục Quân Đình, nhờ đó mà biết được mục đích của các tiên đế ngoại vực.  

Lúc trước.  

Tô Thương chưa bao giờ sử dụng đến thủ đoạn lục soát linh hồn không phải vì anh không muốn dùng, mà chính là vì thực lực của anh không đủ.  

Lục soát linh hồn không phải là một thủ đoạn nhỏ, không có một lượng linh khí nhất định chống đỡ thì căn bản không có cách gì thực hiện được.  

Nhưng mà, cũng may Tô Thương đã trúc cơ thành công rồi.  

Mặc dù như thế thì Tô Thương cũng không thể lục soát quá nhiều cảnh giới của đối phương.  

Kết đan, đã là cực hạn của Tô Thương bây giờ rồi.  

Nhưng sức mạnh linh hồn của Lục Quân Đình đã vượt xa kết đan, thậm chí còn vượt qua cả nguyên anh, cho nên Tô Thương không có sức mạnh đó.  

Nhưng mà, Tô Thương lại có tháp Hư Không.  

Bên trong tháp Hư Không, Tô Thương là bất khả chiến bại, trừ khi đạt tới mức có thể xé nát không gian bằng tay không, nếu không thì ngay cả linh hồn nguyên anh cũng không thể phá vỡ tháp Hư Không được, lại càng không thể làm gì được Tô Thương.  

"Tiểu thiếu gia, là do tôi sơ suất, không chú ý đến hồn phách của Lục Quân Đình."  

Lúc này, năm người Tây Môn Phong Vân chạy tới, trong đó Tây Môn Phong Vân nhìn Tô Thương, cung kính nói: "Cũng may còn có cậu, nếu không lại để ông ta chạy thoát rồi."  

"Không cần tự trách mình, mọi người đã làm rất tốt rồi." Tô Thương nở nụ cười nói.  

"Vâng."  

Tây Môn Phong Vân đáp lại, sau đó bỗng nhiên ông ta nhớ ra một chuyện, bèn nói: "Lúc nãy Lục Quân Đình có nhắc đến Viêm Long tiên đế, haiz, chắc hẳn Viêm Long tiên đế này chính là một trong ba tiên đế của ngoại vực nhỉ."  

"Một tên Lục Quân Đình nhỏ nhoi mà đã khó giải quyết như vậy rồi, không biết ngoại vực còn có bao nhiêu cao thủ nữa, cảnh giới tiên đế trong truyền thuyết lại mạnh như nào chứ, haiz."  

Nói đến lời cuối cùng, Tây Môn Phong Vân thở dài một hơi, đứng ở một bên, không nói lời nào nữa.  

Nhưng mà.  

Tô Thương sắc mặt ngưng trọng, trong mắt hiện lên một tia sát ý mãnh liệt.  

Viêm Long tiên đế!  

Ở kiếp trước, anh tiến vào địa ngục Cửu U, cũng không phải là cam tâm tình nguyện mà chính là bị mấy tên tiên đế kia ép. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.