Chương trước
Chương sau
Tây Môn Long Ngâm ở bên cạnh thấy vậy, bỗng thở dài một hơi, rồi lui về đằng sau.   

Nói thật thì, dựa vào thực lực của anh ấy, thì chẳng có gì phải e ngại Tây Môn Phong Vân cả, thậm chí có thể dễ dàng đánh bại Tây Môn Phong Vân.   



Nhưng Tây Môn Long Ngâm cũng không đểu tính như vậy, bình thường lão tổ tông đối xử với anh ta cũng không tệ, nên anh ta có chút do dự không ra tay được.   

Lúc trước vì nịnh nọt Tô Thương, nên anh ta mới nói ra được những câu như thế kia, bây giờ lão tổ tông đứng ở trước mặt anh ta, đương nhiên anh ta sẽ cảm thấy khó xử rồi.   



Tô Thương đồng ý với yêu cầu của lão tổ tông, Tây Môn Long Ngâm thuận nước đẩy thuyền, lùi về phía sau một bước.   

Nhưng lúc này, Đoàn Khánh Sinh đứng ở bên cạnh Tô Thương, khẽ nói: “Cậu chủ, cậu vừa đặt chân đến trúc cơ, mà Tây Môn Phong Vân đã là trúc cơ đỉnh phong rồi, cậu chưa chắc là đối thủ của ông ta đâu, hay là để thuộc hạ đi.”  

“Không cần.”  

Tô Thương lắc đầu nói: “Tôi muốn hoạt động gân cốt một chút, trúc cơ đỉnh phong thôi mà, tôi không thèm để tâm đâu.”    

“Cái này...”  

Đoàn Khánh Sinh nghe vậy, liền gật đầu, rồi lui qua một bên.  

Nhưng anh ấy không hề coi thường, mà chính là đang cảnh giác quan sát xung quanh, nếu như Tô Thương gặp nguy hiểm, thì anh ta sẽ ra tay trước.   

“Tô Thương, cậu được đấy, thế mà lại dám đấu một với một cùng tôi, ha ha, can đảm lắm, sư tôn có một đứa thế hệ sau như vậy, đúng là vinh dự của ông ấy.”    

Tây Môn Phong Vân thấy vậy, để lộ ra một nụ cười, sau đó giọng điệu bỗng đổi thành giọng lạnh lùng, ánh mắt trầm tư nói: “Nhưng, giao đấu với tôi, thì lựa chọn này của cậu, cũng không sáng suốt lắm đâu nha, trúc cơ sơ kỳ, làm sao mà đánh thắng được trúc cơ đỉnh phong chứ?”   

“Huống hồ, cứ coi như cậu có thể chiến đấu một cách kinh khủng, thì cũng chỉ là kiểu trúc cơ đỉnh phong bình thường, nhưng tôi, sao lại là trúc cơ đỉnh phong được chứ?”   

Tây Môn Phong Vân lạnh lùng cười nói: “Thực sự không dám giấu giếm, tôi ở cảnh giới trúc cơ đỉnh phong, có thể đánh 5 người một lúc, thậm chí nhất chuyển Giả Đan, cũng chưa hẳn là đối thủ của tôi.”  

“Ha ha, nói lắm quá, ra tay đi!” Tô Thương lạnh lùng nói.  

“Được, nếu cậu đã vội vàng muốn chết, vậy tôi sẽ thành toàn cho cậu, dù sao gia tộc Tây Môn tôi, hôm nay cũng chỉ có một con đường chết, nhưng có thể kéo theo cậu làm tấm đệm lưng, cũng đáng đấy!”   

Tây Môn Phong Vân cười lớn, sau một lúc liền bay về phía Tô Thương, linh khí tỏa ra xung quanh người.   

Hỗn Nguyên thần công!  

Tây Môn Phong Vân, vừa ra tay đã dùng Hỗn Nguyên thần công!  

Đây vốn là một trong những thập đại cổ tộc, là bí quyết thất truyền của gia tộc Đoan Mộc, hơn một trăm năm trước, đã bị Tô Vô Kỵ cướp đi, rồi được giữ lại ở núi Côn Luân, sau này được người khác thay đổi thành Hỗn Nguyên thần công để người luyện võ cũng có thể tu luyện được.   

Nhưng ban đầu Hỗn Nguyên công pháp, đã tồn tại ở núi Côn Luân, do Tây Môn Phong Vân tu luyện, đó chính là Hỗn Nguyên công pháp.  

“Xem xem trong tay tôi, cậu có thể chịu được mấy hiệp.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.