Chương trước
Chương sau
"Ông...Ông đã đến cảnh giới kết đan rồi, ông điên rồi, lẽ nào không sợ sẽ bị những hiện tượng lạ kia tìm tới sao?"  

Trụ trì Viên Thông nằm trên mặt đất, bất chấp vết máu chảy ra từ khóe miệng, yếu ớt nói.  



Vốn dĩ.  

Sau khi trụ trì Viên Thông thăng hoa cực điểm xong mặc dù vẫn không bằng Nam Cung Dận được nhưng cũng sẽ không nhanh chóng bị đánh thua như vậy, ít nhất cũng có thể kéo dài được đến mười mấy phút.  



Nhưng ai mà ngờ, thực lực của Nam Cung Dận đột nhiên gia tăng, thậm chí còn xuất hiện một tia khí tức của trúc cơ siêu việt nữa, chỉ cần dùng một chưởng đã đánh bay được trụ trì Viên Thông.  

"Ha ha, chỉ là cảnh giới giả đan thôi, hoàn toàn không phải là kết đan thật." Nam Cung Dận khẽ cười nói.  

Giả đan!  

Nam Cung Dận cũng giống như Quân Vô Ưu, đều che giấu thực lực của mình, cảnh giới thật sự của bọn họ là giả đan!  

"Giả đan? Kết đan mà còn phân ra thật giả nữa sao?" Trụ trì Viên Thông thân bị trọng thương, nhưng vẫn không quên kéo dài thời gian.  

"Đương nhiên."  

Nam Cung Dận có chút đắc ý nói: "Cảnh giới này sở dĩ gọi là giả đan là vì trong cơ thể không có kim đan, nhưng đã cảm ngộ được đến cảnh giới kết đan rồi, do đó cũng có một tia sức mạnh của kết đan."  

"Nói cách khác, tôi từ lâu đã đặt chân lên cảnh giới kết đan rồi, đồng thời chính bản thân mình cũng đã cảm nhận được những hiện tượng lạ kia."  

Nhắc đến những hiện tượng lạ, Nam Cung Dận vô cùng kiêng dè, e ngại nói: "Những thứ đó đúng là thật đáng sợ, đau đến mức không muốn sống, cũng không khiến người ta có chút tâm trí muốn phản kháng lại."  

"Đối mặt với những hiện tượng lạ đó, người tu chân như đối diện với một ngọn núi lớn, căn bản không dám vượt qua, chỉ có ý nghĩ thần phục."  

Nam Cung Dận nói tiếp: "Nhưng mà, lão tổ trong nhà đã giúp tôi phá vỡ kim đan, đồng thời lại lấy vô số tư nguyên bồi bổ cho cơ thể của tôi."  

"Kim đan vỡ rồi, thì tôi không phải là người tu chân cảnh giới kết đan nữa, bởi vậy cho nên sẽ không bị những hiện tượng lạ tới quấy rầy."  

Nam Cung Dận tiếp tục nói: "Đặt chân vào kim đan rồi lại tự hủy, sau đó lại trở về là trúc cơ đỉnh phong, chính là cảnh giới giả đan."  

"Người luyện võ ở cảnh giới này, thực lực đương nhiên không phải trúc cơ đỉnh phong bình thường có thể so tài được, cao thủ kết đan không xuất hiện thì giả đan là vô địch!"  

Nam Cung Dận cười nhạo nói: "Ha ha, được rồi, tôi nói vậy là đủ rồi, bây giờ vẫn còn ba phút nhỉ, thời gian vẫn còn kịp."  

"Hậu nhân nhà họ Tô, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, cậu muốn tự mình đi xuống đài, hay là bị tôi đánh xuống?" Nam Cung Dận lạnh lùng nói.  

Tô Thương đang ngồi khoanh chân phía trên, hai mắt nhắm chặt, dường như anh không hề nghe thấy những lời của Nam Cung Dận.  

"Hừ, không biết điều mà!"  

Nam Cung Dận sầm mặt lại, giơ tay lên muốn đánh về phía Tô Thương.  

"Ông có phải đã quên là còn có tôi chưa ngã xuống không!" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.