Chương trước
Chương sau


"Ba người các cậu!"  

Nam Cung Dận nhìn thấy ba người Vương Phú Quý, Trương Mộ Cổ, Thạch Cửu Thiên, đi bộ không ngừng, trầm giọng nói: "Lập tức cút ngay cho tôi, hôm nay tôi không muốn đại khai sát giới."  



Vốn dĩ.  



Nam Cung Dận định giết sạch núi Võ Đang, có điều sau khi Tây Lạc Diệp dẫn người đi tới, ông ta liền thay đổi hoàn toàn chủ ý.  

Nếu đã không thể nhổ cỏ tận gốc, thì cũng không cần phải xuống tay độc ác, để tránh ngày sau lại bị trả thù.  

Dù sao thì chủ mưu tất cả chuyện này, cũng là mình.  

Nếu như Tô Vô Kỵ thật sự còn sống, lại tìm đến cửa báo thù, thì nhà Nam Cung sẽ rơi vào tình trạng vạn kiếp không trở lại được.  

Vì thế, Nam Cung Dận không dám đại khai sát giới, chỉ là mở miệng cảnh cáo ba người Vương Phú Quý mà thôi.  

"Cm, lão già kia, Tô đại thiếu gia là anh em tốt nhất của tôi, muốn đi vào gây phiền phức cho Tô đại thiếu gia hả, không có cửa đâu!" Vương Phú Quý nghiến răng nói.  

Trương Mộ Cổ nhìn chăm chú Nam Cung Dận, kiên cường nói: "Tôi biết ông rất mạnh, nhưng Tô đại thiếu gia đã báo thù thay cho chị gái của tôi, có ơn với tôi, chỉ cần tôi sống, tuyệt đối không cho phép ông đến gần anh ấy!"  

"Nam Cung Dận, giới luyện võ biến đổi theo chiều hướng phát triển, công cũng không cần u mê không tỉnh, tranh thủ thời gian đưa người của ông đi đi, để tránh càng lún càng sâu." Người khổng lồ màu vàng Thạch Cửu Thiên nói.  

"Ồ?"  

"Một người là bạn của Tô Thương, một người là ân nhân của Tô Thương, ha ha, thú vị lắm."  

Nam Cung Dận dừng bước lại, ngẩn đầu nhìn về phía Thạch Cửu Thiên nói: "Thần công Thái Sơn, cậu là truyền nhân của vùng núi tế trời, sơn chủ Thạch Hạo Hãn là gì của cậu?"  

"Ông ấy là ông nội của tôi."  

Thạch Cửu Thiên ở trên cao nhìn xuống, thản nhiên nói: "Nam Cung Dận, hi vọng ông không phải mắc thêm sai lầm nào nữa, bây giờ rút lui còn kịp."  

"Nực cười, từ lúc nào mà một tên nhóc chưa đủ tuổi như cậu lại có thể dạy tôi làm việc chứ?"  

Nam Cung Dận căn bản không nghe lọt tai, giọng điệu lạnh lùng nói: "Lai lịch của Tô Thương, tôi có từng nghe qua một chút, cậu ta là con của Tô Thần Binh nhà họ Tô, cùng với con gái của Thạch Hạo Hãn là Thạch Ngọc Yến sinh ra, nói như vậy, cậu cũng chính là anh họ của Tô Thương, chẳng trách thời điểm quan trọng lại đứng ra bảo vệ."  

"Không lừa cậu, toàn bộ Cổ tộc, trước mắt mà nói thì tôi kiêng kỵ nhất vẫn chính là thần công Thái Sơn."  

Nam Cung Dận nhìn Thạch Cửu Thiên toàn thân vàng óng, khẽ cười nói: "Có điều đáng tiếc, thực lực bản thân cậu còn quá yếu, dù là thi triển thần công Thái Sơn cũng không làm nên chuyện gì."  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.