Chương trước
Chương sau
Tám người Đông Phương Diệu, nghe nói như thế, sắc mặt phức tạp, im lặng không nói.  

"Tây Lạc Diệp!"  



Lúc này, Nam Cung Dận đang đánh nhau với A Ly, vừa đánh nhanh vừa mở miệng nói: "Ông phải suy nghĩ kỹ, một khi ông giúp Tô Thương, thì chính là tội nhân của Cổ tộc, nhà họ Tây sẽ chịu sự cô lập của tất cả Cổ tộc, ông muốn nhà họ Tây rơi vào tình trạng muôn đời không trở lại được hay sao!"  



"Nam Cung Dận, ông đừng dọa tôi, ông tưởng ông đây sẽ sợ lắm sao?"  

Tây Lạc Diệp lộ ra một nụ cười lạnh lùng, sau đó nói: "Tôi chỉ biết là, có lão tổ che chở, trong thiên hạ, không ai dám bất lợi với nhà họ Tây!"  

"Lão tổ muốn tôi bảo vệ Tô Thương, tôi chắc chắn sẽ làm theo, chỉ có cách làm cho lão tổ vui vẻ, thì nhà họ Tây vĩnh viễn sẽ được phồn vinh hưng thịnh, bền vững trong tất cả các mối quan hệ!"

"Hừm!"  

Nam Cung Dận trầm giọng nói: "Lão tổ nhà họ Tây quả thực là mạnh, nhưng dù sao bà ta đã sống sắp đến hết đời mình rồi, nói không chừng sắp tới bà ta còn không giữ lại được mạng của mình  đó, còn bền vững trong tất cả các mối quan hệ được nữa hả, ha ha ha, Tây Lạc Diệp, ông đang nằm mơ hả!"  

"Hôm nay ông làm tội nhân của Cổ tộc, tôi dám chắc chắn rằng, đợi khi lão tổ nhà họ Tây chầu trời, tôi chắc chắn sẽ liên hợp các Cổ tộc khác, để nhà họ Tây biến mất trên thế giới này!" Nam Cung Dận uy hiếp.  

"Thật nực cười!"  

Tây Lạc Diệp cười lạnh lùng nói: "Nam Cung Dận, nếu như lão tổ tôi thật sự không ở đây, dù là hôm nay tôi cứ vậy rời đi, thì Cổ tộc cũng sẽ không thể bỏ qua cho nhà họ Tây rồi nhỉ?"  

"Ở cái thế giới mạnh được yếu thua này, nếu đã mất đi chỗ dựa lớn thì nhà họ Tây liệu có được yên ổn không chứ?"  

Tây Lạc Diệp nói tiếp: "Còn nữa, Nam Cung Dận, ông đừng nguyền rủa lão tổ nhà tôi, chăm sóc cho lão già nhà Nam Cung các ông cho tốt đi kìa, lỡ như ngày nào đó ông ta chầu trời rồi, chỉ sợ nơi bị Cổ tộc chia cắt, lại là gia tộc Nam cung các ông đó."  

"Ông!"  

"Muốn chết sao!"  

Nam Cung Dận tức thở hổn hển, hoàn toàn không nói chuyện với Tây Lạc Diệp nữa, mà nhìn về phía Đông Phương Diệu nói: "Đông Phương Diệu, đừng sợ, tám người các ông đều có chí bảo bên người, phân ra hai người, đối phó với cao thủ Trúc cơ nhà họ Tây, sáu người khác liên thủ, ứng phó với Tây Lạc Diệp."  

"Lão già này đúng là mạnh thật, sở rằng sáu người các ông lấy chí bảo ra, cũng chưa chắc thắng được ông ta."  

"Có điều, để các ông ngăn cản ông ta trong vòng 10 phút, lại là chuyện nhỏ, sau đó, tôi bắt đầu phát ra toàn lực rồi, sẽ nhanh chóng giải quyết cái tên A Ly này, đến lúc đó có thể xông vào đại điện, xóa sổ hậu nhân nhà họ Tô, ngăn cản giới luyện võ biến đổi!" Nam Cung Dận dặn dò nói.  

"Được!"  

Đông Phương Diệu suy nghĩ một lát, sau khi đối mặt với mấy ngày bên cạnh mình, cuối cùng gật đầu đồng ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.