Nam Cung Ấu Vi gỡ tay của Đông Phương Minh Nhật ra, sau đó thì thầm nói: "Minh Nhật, khi nào có thời gian, cậu có thể biến thành con trai, để tớ trải nghiệm..."
"Không được!"
"Cậu nằm mơ đi!"
Đông Phương Minh Nhật trực tiếp cự tuyệt, nghĩa chính ngôn từ nói: "Nam Cung Ấu Vi, cậu dẹp bỏ ý nghĩ đó đi nha, tớ là con gái, con gái đó!"
"Được rồi."
Nam Cung Ấu Vi bĩu môi, thoáng chút thất vọng, sau đó lại nhớ đến Tô Thương, bèn nói: "Đúng rồi Minh Nhật, tên hậu nhân nhà họ Tô kia, yêu nghiệt như vậy, vừa đặt chân lên trúc cơ, thì đã có thể đánh bại được chúng ta, cậu tại sao lại không lệnh cho cao thủ trúc cơ đỉnh phong núp trong bóng tối nhảy ra giết chết anh ta, diệt cỏ tận gốc chứ?"
"Chuyện này à."
Đông Phương Minh Nhật nghe đến lời này, liền nở một nụ cười, giải thích nói: "Những chuyện gần đây của Tô Thương, sớm đã truyền đến thập đại cổ tộc rồi."
"Anh ta giết chết tên Trương Trường Sinh của Thiết Quyền Tông kia, mà Trương Trường Sinh chính là con riêng của ông nội cả của tớ Đông Phương Diệu."
Đông Phương Minh Nhật nói tiếp: "Trong nhà ông nội cả của tớ, khắp nơi đều đối nghịch với tớ, Tô Thương giết chết Trương Trường Sinh, trong lòng tớ cũng có vài phần cảm kích anh ta."
"Lại thêm, trước cuộc so tài đã nói rõ rồi, nếu như chúng ta thua thì phải rời khỏi núi Võ Đang, tớ cũng không thể nuốt lời được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200409/chuong-1363.html