Chương trước
Chương sau
Thực chất tính nô lệ bên trong, không phải tùy tiện có thể loại bỏ, quỳ lâu quá nên chân đều mềm nhũn hết rồi còn đâu.  

Không chỉ có người xem bên dưới, đông đảo trụ cột ngồi phía trên, giờ phút này cũng kinh hoàng không thôi.  



"Đã sớm biết được Thập đại cổ tộc sẽ đến, không ngờ rằng lại đến đúng lúc như vậy."  

Vương Trọng Vân biểu lộ phức tạp, nói: "Thiên cơ môn chính là địa bàn của Võ Đang chúng tôi, nhưng người này lại có thể không chút âm thanh mà tới đây."  



"Ha ha, bọn họ đến từ Thập đại cổ tộc, đây chính là thế lực truyền thừa vô số năm tu chân đó."  

Tây Môn Phong Vân cười nói: Người tu chân cường đại, các người hoàn toàn không biết gì cả, đây chẳng qua chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi, Vương môn chủ sao mà ngạc nhiên thế."  

"Điều này cũng đúng."  

Vương Trọng Vân khẽ gật đầu, sau đó kiêng kỵ nói: "Mười thanh niên này, ngược lại cũng dễ đối phó, cũng không biết Thập đại cổ tộc rốt cuộc có bao nhiêu người, những lão già kia có mặt hay không."  

"Sau khi đại hội võ thuật diễn ra, lệnh cấm túc Thập đại cổ tộc cũng được hóa giải."  

Tây Môn Phong Vân thản nhiên nói: "Bây giờ, Tô Thương chiến thắng, đại hội võ thuật trăm tông phái đã kết thúc, dù là Thập đại cổ tộc có dốc toàn bộ lực lượng, cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào."  

"Nhắc đến chuyện này, Vương môn chủ, không phải ông tin đồ nhi Vương Dã sẽ thắng hay sao, vì sao vẫn thua Tô Thương thế?"  

Tây Môn Phong Vân cười nói: "Nếu như Tô Thương là gian tế mà Thập đại cổ tộc phái tới, vậy giới luyện võ chúng ta, chẳng phải bị hủy hoại hay sao?"  

"Tây Môn Phong Vân, ông im miệng đi."  

Lúc này, Thạch Hạo Hãn lạnh lùng nói: "Ông đã vứt bỏ cổ tộc, chuyển thành tu chân, không tính là giới luyện võ nữa, theo tôi thấy, ông có khả năng phản bội nhất, phản bội giới cổ võ!"  

"Sơn chủ Thạch nói có lý!"  

Trương Thiên Lôi bên cạnh phụ họa theo: "Tây Môn Phong Vân, nếu là Thập đại cổ tộc ngăn cản giới luyện võ thay đổi, làm người tu chân thì ông không phải rất vui vẻ hay sao?"  

"Ha ha, các ông đã nghĩ vậy, tôi cũng không phản bác nữa, hôm nay tôi ngồi đây xem kịch vậy." Tây Môn Phong Vân lộ ra một nụ cười, sau đó không quan tâm những chuyện không liên quan đến mình nữa.  

"A di đà phật."  

Lúc này, Viên Thông trụ trì vẫn luôn im lặng, mở miệng nói: "Đừng ồn ào, quan trọng là mở ra sự thay đổi của giới luyện võ."  

"Nơi này là núi Võ Đang, Vương môn chủ, phiền ông nói với những thanh niên Cổ tộc này vài câu, hỏi họ đến đây làm gì, có mục đích gì."  

"Ừm."  

Vương Trọng Vân nhẹ nhàng gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn vào mười thanh niên đang đi tới, hỏi dò: "Các vị, tại hạ là môn chủ Thiên cơ môn, Vương Trọng Vân, các người đến từ đâu, ở môn phái nào, vì sao ngăn cản trọng tài hiện trường tuyên bố kết quả đại hội võ thuật trăm tông phái?"  

"Vương môn chủ."  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.