Chương trước
Chương sau


Tây Môn Phong Vân đón nhận ánh mắt của trụ trì Viên Thông, nhẹ nhàng cười nói: “Trụ trì Viên Thông, đừng ngạc nhiên thế, chỉ là một môn võ học mà thôi, nếu ông muốn học, tôi có thể truyền cho ông.”  

“A di đà phật!”  



Trụ trì Viên Thông chắp tay trước ngực nói: “Gia chủ Tây Môn, bần tăng không có ý đó, bần tăng chỉ muốn biết, sao ngài lại biết Đại Từ Đại Bi Thủ?”  

“Tuyệt học này, núi bồ đề đã bị thất truyền, đến nay chưa từng có ai luyện nó cả.” Trụ trì Viên Thông bổ sung một câu.  



“Vận khí của tôi không tồi, lúc còn ở bí cảnh Côn Luân, ngoài ý muốn có được phương pháp tu luyện Đại Từ Đại Bi Thủ.”  

Tây Môn Phong Vân hào phóng nói: “Trụ trì Viên Thông, lời tôi nói khi nãy là sự thật, nếu ông muốn học, tôi có thể truyền cho ông.”  

“Tây Môn gia chủ có tâm rồi, có điều, bần tăng có tuổi rồi, đã sắp hoàng thổ chôn thân, tu luyện tuyệt học này cũng chẳng có ý nghĩa gì lớn.”  

Trụ trì Viên Thông nói tiếp: “Tuy nhiên, nếu gia chủ Tây Môn thật sự muốn trả lại Đại Từ Đại Bi Thủ cho núi bồ đề, thật ra có thể truyền thụ cho tiểu bối của núi bồ đề, vẫn được xem là chuyện được mọi người ca tụng.”  

Viên Thông mặt ngoài thờ ơ với thế sự, không màng danh lợi, thực chất lại là một người tinh ranh.  

Dù ông ta có muốn tu luyện Đại Từ Đại Bi Thủ, cũng không thể để Tây Môn Phong Vân truyền thụ cho ông ta được.  

Nếu vậy thì chẳng phải Tây Môn Phong Vân có ơn truyền thụ võ công cho ông ta sao?  

Kể từ đó, trụ trì Viên Thông vĩnh viễn đừng mong sẽ được phép ngẩng đầu trước mặt Tây Môn Phong Vân.  

Cho nên, ông ta đều nghĩ Tây Môn Phong Vân, truyền cho tiểu bối núi bồ đề, cái gì cũng có thể ném, nhưng mặt mũi thì không thể ném được.  

“Lão lừa trọc này.”  

Tây Môn Phong Vân đương  nhiên nhìn thấu suy nghĩ của trụ trì Viên Thông, nhưng không vạch trần, mà gật đầu đáp ứng.  

Lúc này.  

Trọng tài tại hiện trường tuyên bố, gia tộc Tây Môn, Tây Môn Long Ngâm chiến thắng.  

Đến bây giờ, năm vị trí đầu tiên đã được xác định rồi.  

Võ Đang Vương Dã, Lão Độc Vật Lâm Uyên, Lão Quân Sơn Quân Vô Ưu, hậu nhân nhà họ Tô Tô Thương, và Tây Môn Long Ngâm.  

Theo lịch thi đấu đã được sắp xếp lúc đầu, lần rút thăm ngày mai sẽ quyết định một người luân không, bốn người còn lại rút thăm chọn đối thủ, thắng được thăng sẽ thăng lên hạng ba, còn thua sẽ bị trực tiếp đào thải.  

Sau đó, trong ba người đứng đầu lại rút ra một người luân không, trực tiếp đánh trận chung kết, tranh đoạt đệ nhất danh của đại hội võ thuật trăm tông phái, hai người còn lại sẽ phân cao thấp với nhau.  

Về cơ bản, tới ngày thứ ba, đại hội võ thuật trăm tông phái sẽ hoàn toàn kết thúc, cổ võ minh chủ ra đời.  

Có điều có Quân Vô Ưu, có lẽ sẽ sớm hơn một ngày.  

Nếu trong trận đấu ngày mai, Quân Vô Ưu đánh bại đối thủ, sẽ thăng cấp thành một trong ba người đứng đầu.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.