Đúng lúc này, Đỗ Khôn đang ngồi trên cao, đứng lên nói: "Là tôi dạy dỗ không nghiêm khắc, chuyện lúc trước, nhà họ Đỗ đã đắc tội với cậu, mong Tô thiếu gia rộng lòng tha thứ, trả lại hồn phách của tổ tiên cho nhà họ Đỗ."
"Ồ?"
Ánh mắt Tô Thương nhìn vào Đỗ Khôn, khẽ cười nói: "Ông là ông tổ nhà họ Đỗ hả, nhà họ Đỗ các người đắc tội với tôi, Đỗ Phi Dương còn tuyên bố phải giết tôi, chỉ nói một câu xin lỗi là coi như xong hả?"
"Vậy theo như ý của Tô thiếu gia, phải làm sao thì mới khiến cậu hài lòng?" Đỗ Khôn cố nén giận mà nói.
"Đơn giản thôi, ba đạo hồn phách này thuộc về tôi, ân oán qua lại, coi như xóa bỏ." Tô Thương thản nhiên nói.
Bây giờ giới luyện võ đang thay đổi không biết tốt hay xấu, lại có thêm Thập đại cổ tộc nhìn chằm chằm như hổ đói.
Trừ cái đó ra, trái đất chỉ là một cái bẫy của Tiên đế Ngoại vực.
Ở trái đất, bất luận là người tu chân hay người luyện võ, đều có chung kẻ thù, đó chính là Thiên đạo, là Tiên đế Ngoại vực.
Đương nhiên quan trọng nhất là, nhà họ Đỗ không có tư cách làm đối thủ của Tô Thương, lại không có thâm thù đại hận gì với Tô Thương.
Vì thế, Tô Thương không muốn đuổi tận giết tuyệt.
"Muốn hồn phách tổ tiên nhà họ Đỗ?"
"Hừm!"
Ai ngờ, Đỗ Khôn hừm lạnh một tiếng, trầm giọng nói: "Con cháu nhà họ Tô kia, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200319/chuong-1273.html