"Hơn một trăm năm trước, lúc Tô Vô Kỵ đánh sâu vào cảnh giới Nguyên anh, cũng không mang theo tháp Lưu Ly, ông ta vừa ứng phó những điềm xấu, vừa chống lại lôi kiếp, cảnh này tôi tận mắt nhìn thấy!"
Từ Ngọc Phong chuyển hướng, chắc chắn nói: "Vì thế, tháo Lưu Ly chín tầng, tất nhiên để lại bên người đời sau nhà họ Tô rồi!"
"Năm đó các tông phái lớn bao vây nhà họ Tô ở Côn Luân, cũng nghĩ sẽ tìm được tháp Lưu Ly chín tầng, đáng tiếc không thu hoạch được gì!"
Từ Ngọc Phong tiếp tục nói: "Hơn hai mươi năm sau, con cháu nhà họ Tô xuất hiện, người đó chắc chắn là cha của cậu nhỉ."
"Ông ta thật ngây thơ, mang theo trụ cột nhà họ Tô, dám lộ diện ở đại hội võ thuật trăm tông phái, quả thực là muốn chết, nhưng nếu không có người thay ông ta giải quyết hậu quả thì ông ta chắc chắn phải chết không nghi ngờ rồi."
"Ồ?"
Tô Thương không phải lần đầu nghe chuyện cha mình đi tham gia đại hội võ thuật, nhưng lại chưa hề biết năm đó có người thay cha giải quyết hậu quả, thế là tò mò hỏi: "Ai giải quyết hậu quả thay cha tôi vậy?"
"Tại sao tôi phải nói cho cậu nghe?"
Từ Ngọc Phong lạnh lùng nói: "Tô thiếu gia, không cần nói nhảm nhiều lời như vậy, tháp Lưu Ly chín tầng ở đâu?"
"Từ Ngọc Phong, ngay trước đó, lúc Lão Độc Vật muốn giết ông, là tôi cứu ông, bây giờ ông lại muốn ra tay với tôi sao?" Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200291/chuong-1245.html