Kể từ đó, đá năng lượng trở nên vô cùng quý báu.
Như vậy, tại sao Từ Ngọc Phong lại đem đá năng lượng, đặt ở sơn trang khu ngoại thành nhỉ, không sợ đá năng lượng mất đi sao?
Nếu đã đặt ở núi Phú Xuân, thì Tô Thương cũng có thể hiểu, nhưng nơi này không phải núi Phú Xuân núi.
Toàn bộ sơn trang, đến một cao thủ thiên tông cũng không có, mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới địa tông, hơn hai ngàn viên đá năng lượng, đây cũng không phải là số lượng nhỏ đâu.
Kỳ lạ.
Chỗ này có chút đáng nghi nha.
“Cư sĩ Từ.”
Tô Thương nhìn sang Từ Ngọc Phong, rồi hỏi: “Chiếc vòng trên tay ông, xem ra rất cổ nhỉ, là vòng tay chứa đồ trong truyền thuyết đây sao?”
Từ Ngọc Phong thấy nói như vậy, sửng sốt rõ rệt, sau đó nở một nụ cười, nói: “Tô thiếu gia, sao lại nói ra câu ấy.”
“Tôi còn chưa từng thấy vòng tay chứa đồ trong truyền thuyết, nên khá tò mò thôi, còn nữa, tôi nghĩ nếu ông có vòng tay chứa đồ, thì sao không cất đá năng lượng vào trong đó ta.”
Tô Thương mặt ngoài thuận miệng nói như vậy, nhìn có vẻ không giống để ý chút nào, nhưng thực ra, anh ấy đang quan sát phản ứng của Từ Ngọc Phong.
“Ha ha.”
Từ Ngọc Phong khựng lại một lát, trong mắt lóe lên một ý nghĩ kì lạ, sau đó nói: “Tô thiếu gia, cậu xem trọng tôi quá rồi.”
“Sau khi chiến sĩ luyện khí trước đời trần biến mất, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200289/chuong-1243.html