Chương trước
Chương sau
Nói xong, Lâm Uyên liền không tiếp tục nói thêm cái gì nữa, mà chính là nhìn chăm chú Tô Thương, ông ta muốn xem phản ứng của Tô Thương.  

Núi Võ Đang!  



Ông cố Tô Vô Kỵ, bây giờ đang ở ngay tại núi Võ Đang?  



Không thể nào!  

Mình đã nắm trong tay Võ Đang Liên Hoàn Trận, nơi này mỗi một ngọn cây cọng cỏ, mình đều có thể cảm giác được, nếu như ông cố thật ở tại Võ Đang, thì mình làm sao lại không có phát hiện ra được chứ?  

"Lão Độc Vật."  

Sau khi nổi thất thần ngắn ngủi qua đi, Tô Thương nhìn thẳng vào mắt của Lâm Uyên, giọng điệu lạnh lùng nói: "Ông cảm thấy lời của ông, tôi sẽ tin sao?"  

"Ông nói những lời này, cũng chỉ là ăn nói lung tung, đơn giản cũng là muốn kéo dài thời gian mà thôi."  

"Ha ha, anh bạn nhỏ Tô Thương, tôi nói tiền bối Tô Vô Kỵ đang ở Võ Đang thì chính là ông ấy đang ở đây."  

Lâm Uyên khẽ cười nói: "Mà chuyện này cũng dễ chứng minh thôi, sau khi đại hội võ thuật kết thúc, cục diện giới luyện võ sẽ xảy ra biến đổi, đến lúc đó tất sẽ có một trận đại loạn, nếu như là không có gì bất ngờ xảy ra, thì Vương Trọng Vân, môn chủ của Thiên Cơ Môn, nhất định sẽ mời tiền bối Tô Vô Kỵ ra, cậu cứ rửa mắt mà đợi đi."  

"Ý của ông là, Vương Trọng Vân cũng biết ông cố của tôi đang ở tại Võ Đang?" Tô Thương nghi ngờ nói.  

Nếu thật là như vậy, thì bây giờ anh liền có thể đến tìm Vương Trọng Vân hỏi cho ra lẽ.  

Dù sao mình đang nắm giữ Võ Đang Liên Hoàn Trận, chỉ cần cho ông ta biết, Vương Trọng Vân khẳng định đối với mình sẽ biết gì nói nấy.  

"Ông ta không biết."  

Lâm Uyên cười cười, sau đó cao thâm, bí hiểm nói: "Nhưng ông ta có thể mời được tiền bối Tô Vô Kỵ, ông ta cũng không biết người mình mời ra là ai."  

"Vậy ông làm sao mà biết được?" Tô Thương nhíu mày chất vấn.  

"Ha ha, chuyện này thì không tiện tiết lộ." Lâm Uyên khẽ cười nói: "Anh bạn nhỏ Tô Thương, tôi có bí mật của mình, chuyện này không cần thiết phải nói cho cậu biết."  

"Hừ!"  

Tô Thương hừ lạnh một tiếng, sau đó hỏi: "Ông nói ngày đại hội võ thuật kết thúc, núi Võ Đang sẽ có một trận đại loạn, lời ấy nghĩa là sao, chẳng lẽ các đại thế lực trong giới luyện võ sẽ không khuất phục người đứng đầu đại hội võ thuật sao, hay mấy thế lực do Tây Môn Phong Vân cầm đầu muốn gây sự?"  

"Đều không phải."  

Lâm Uyên lắc đầu nói ra: "Người đứng đầu đại hội võ thuật năm nay sẽ thành minh chủ của giới luyện võ, đây là quyết định của hơn một trăm năm trước, cũng không phải là do mấy lão già nhất thời ấm đầu nghĩ ra."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.