Chương trước
Chương sau


Nói xong, Từ Ngọc Phong quay người liền muốn rời khỏi.  

"Aiya, Từ cư sĩ."  



Lâm Uyên lại thở dài một hơi, lần nữa ra dáng mời: "Ông và tôi cũng đã quen biết mấy trăm năm, cũng đã gần đất xa trời cả rồi, nhoáng một cái ba mươi năm, chúng ta vẫn còn khoẻ mạnh, đây đã là kết quả tốt nhất rồi, chuyện trước kia, đừng nhắc lại nữa, nào, cùng ngồi xuống uống chén rượu đi."  

"Chuyện này..."  



Từ Ngọc Phong vô cùng cảm động, không nghĩ tới Lâm Uyên lại rộng lượng như vậy, không chỉ không so đo với mình, còn chủ động mời mình uống rượu nữa.  

"Từ cư sĩ, đây chính là Trúc Diệp Thanh trăm năm, hương thơm nồng nàn tinh khiết." Lâm Uyên vừa cười vừa nói.  

"Được!"  

Thịnh tình không thể chối từ, lại thêm Từ Ngọc Phong quả thực rất thèm rượu, thế là liền ngồi xuống, cùng uống với Lâm Uyên.  

"Hử? Rượu này... Lão Độc Vật, cmn nhà ông... Ặc!"  

Ai ngờ vừa uống xong, Từ Ngọc Phong liền sắc mặt đại biến, tức giận nhìn chằm chằm Lâm Uyên.  

Chẳng qua lời còn chưa nói hết, ông ta đã ngã vật xuống đất, hoàn toàn mất đi ý thức.  

Bốp bốp bốp!  

Đúng lúc này, Tô Thương ở bên cạnh xem trò vui, nhịn không được vỗ tay cười nói: "Lão Độc Vật, khâm phục khâm phục, thật khá là dọa sợ người khác mà."  

"Ha ha, thủ đoạn nhỏ mà thôi, không đáng nhắc tới."  

Lâm Uyên cầm bình rượu lên, đi vòng qua Từ Ngọc Phong đang hôn mê, nhanh chân bước tới, ngồi đối diện với Tô Thương, khẽ cười nói: "Anh bạn Tô Thương, không bằng chúng ta cũng uống một chén, cười một cái bỏ qua hết mọi chuyện nhé?"  

"Tôi không dám uống rượu của ông đâu."  

Tô Thương mắt híp lại nhìn chăm chú Lâm Uyên, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng, trầm giọng nói: "Trò hay nên xem cũng đã xem xong rồi, vốn còn nghĩ Từ cư sĩ này, có thể ép ông lấy ra lá bài tẩy của mình."  

"Ai ngờ ông ta cũng chỉ là một tên đầu đất, bây giờ xem ra, chắc là tôi phải tự mình ra tay rồi!"  

Vừa dứt lời, quanh thân Tô Thương liền tản ra một luồng lớn sóng linh khí.  

Về phần A Ly, thì đứng sau lưng Tô Thương, để đề phòng nguy cơ xảy ra.  

Tô Thương muốn thử một lần trình độ thâm sâu của Lâm Uyên, anh muốn xem Lâm Uyên có thể hay không ép mình xuất ra toàn lực.  

Nếu như có thể, thì anh  liền nhờ vào đó mà tấn cấp lên trúc cơ, cho nên trước đó, Tô Thương đã nhắc nhở cô ấy, không phải vạn bất đắc dĩ, thì không được nhúng tay vào.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.