Chương trước
Chương sau


Đúng lúc này, dưới đài Tô Thương nhìn một cái đã nhận ra được sở của Tây Môn Hổ Tiếu, liền nói: “Không cần đánh, quần áo trên người Tây Môn Hổ Tiếu, chính là thiết kế đặc biệt, dùng thiết kế kiểu tổ ong, chuyên dùng để đối phó với anh.”   

“Sóng âm anh đánh ra, bị quần áo của anh ta làm giảm một nửa uy lực, nếu tiếp tục đánh cơ thể anh sẽ không chịu được mà ngã xuống mất đó.”   



Tô Thương thở dài một hơi, rồi khuyên: “Xuống đây đi, cuộc thi đấu này, thắng thua đã định rồi.”  



Nghe thấy lời nói Tô Thương, Trương Mộ Cổ bỗng sực tỉnh ngộ, nghiến răng nghiến lợi chăm chú nhìn Tây Môn Hổ Tiếu.  

Người xem dưới đài người xem, lúc này mới kịp phản ứng lại, nhìn về phía Tây Môn Hổ Tiếu với ánh mắt tràn đầy sự khinh thường.  

“M* ki*p, nhị thiếu gia Tây Môn không thua được đâu, biết bản thân không đánh lại người ta, nên đã có ý đồ với quần áo của mình đấy.”   

“Thiết kế kiểu tổ ong, mà lại làm theo kiểu co giãn, sóng âm Trương Mộ Cổ đánh ra, đầu tiên là bị Hỗn Nguyên thần công của Tây Môn Hổ Tiếu tiêu hao mất một nửa, phần còn lại chỉ cần tiếp cận Tây Môn Hổ Tiếu, là sẽ bị cái tổ ong vô địch kia  tiêu hao, cho đến khi hoàn toàn không có lực tấn công thêm, vậy còn đánh cái con khỉ nữa ý.”  

“Bộ trang phục này y hẳn là rất nặng, mặc vào chắc chắn không thoải mái, Tây Môn Hổ Tiếu rõ ràng là nhằm vào Trương Mộ Cổ, cố ý mặc trang phục thiết kế kiểu tổ ong.”   

“Đây cũng là một loại thủ đoạn, tuy không vẻ vang, nhưng chỉ cần có thể thắng, thì ai thèm quan tâm đến những thứ này.”  

“Chỉ sợ đại hội võ thuật trăm phái năm nay, Trương Mộ Cổ phải dừng chân ở đây rồi, hơn nữa từ nay về sau, trống to hay trống nhỏ của Phượng Dương, chắc cũng phải rời khỏi đại hội võ thuật trăm phái thôi, dù sao thì tông phái nào, nếu muốn mua trang phục thiết kế kiểu tổ ong, thì cũng chỉ cần bỏ ra nhiều tiền một chút mà thôi.”  

...  

Mọi người ở hiện trường bàn luận ầm ĩ, có người chỉ trích Tây Môn Hổ Tiếu, cũng có người cảm thấy Tây Môn Hổ Tiếu làm rất hợp lý.  

“Tô đại thiếu gia, cảm ơn vì đã nhắc nhở.”  

Lúc này, Trương Mộ Cổ nhìn về phía Tô Thương, ánh mắt kiên định nói: “Nhưng tôi muốn thử một lần!”    

“Được, vậy thì cố gắng lên.” Tô Thương nói tiếp: “Đừng quên lời tôi đã nói với anh lúc trước, tất cả đều không được hành sự lỗ mãng.”   

“Ừm”  

Trương Mộ Cổ gật đầu, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Tây Môn Hổ Tiếu giọng lạnh lùng nói: “Tây Môn Hổ Tiếu, anh là thật hèn hạ quá đấy, vậy mà lại dùng những thủ đoạn đen tối này, có bản lĩnh cởi trang phục xuống, quang minh chính đại đánh với tôi một trận đi chứ?”  

“Ha ha, có thể dễ dàng chiến thắng, sao tôi phải làm bị thương hai bên làm gì?”  

Tây Môn Hổ Tiếu cười giễu cợt: “Trương Mộ Cổ, không cần nhiều lời nữa, không phải anh có thể đánh ra năm hồi trống à, nghe nói phật tử Vô Cơ đã bị anh đánh cho lui xuống.”   

“Tới đi, mau đánh để tôi xem, tôi ngược lại muốn xem xem đòn tấn công mà phật tử Vô Cơ kinh sợ, có hiệu quả với tôi không?” Tây Môn Hổ Tiếu không sợ hãi nói.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.