Sơn chủ Thanh Thành bên cạnh nghe vậy, nhất thời vô cùng kích động, ông ta cúi người hành lễ với Tây Môn Phong Vân, sau đó cung kính nói: "Ông chủ Tây Môn, ông chịu chỉ bảo đệ tử non nớt, vậy quả thực là phước ba đời của cậu ta, tôi thay cậu ta cảm ơn ông trước."
"Tống Thanh Dương, ở đó sửng sốt làm cái gì, còn không mau ra tay nhanh đi, giết chết đối thủ của cậu!" Sơn chủ Thanh Thành nhắc nhở.
"Vâng!"
Tống Thanh Dương mừng rỡ như điên, ánh mắt cũng trở nên kích động, ý chí chiến đấu cao ngất nhìn Tô Du Du.
Mặc dù Tây Môn Phong Vân không thừa nhận bản thân từ bỏ võ thuật chuyển qua tu chân, nhưng rất nhiều người đã đoán được.
Nếu như có thể nhận được chỉ đạo Tây Môn Phong Vân, vậy chẳng phải bản thân cậu ta có thể trở thành người tu chân sao?
"Tiểu dư nghiệt, hãy chịu chết đi!"
Tống Thanh Dương càng nghĩ càng kích động, lập tức dẫn động sức mạnh toàn thân, bắt đầu tấn công hòng giết chết Tô Du Du.
"Tôi nói rồi, tôi không phải tiểu dư nghiệt!"
Hai mắt Tô Du Du đỏ tươi, khuôn mặt dữ tợn, hoàn toàn không còn vẻ ngây thơ. Cô bé ấy chủ động nghênh chiến với Tống Thanh Dương.
Trước khi phong ấn được giải trừ, Tô Du Du là người nhát gan, nhìn thấy người khác bị đánh hộc máu sẽ sợ tới mức thét chói tai.
Thế nhưng vào giờ phút này, cô bé ấy giống như đã biến thành một người khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200201/chuong-1155.html