Trước đây ở đội quyền anh, Trình Hào là có thiết bị huấn luyện chuyên nghiệp cùng thiết bị huấn luyện.
Ban đầu, huấn luyện viên còn lập ra kế hoạch huấn luyện cho bọn họ, bọn họ chỉ cần nghe theo là được. Chờ sau đó bọn họ có kinh nghiệm, nên huấn luyện cái gì, phải huấn luyện ra sao, thì tùy bọn ho, đương nhiên, vẫn sẽ có người ở bên cạnh nhìn như cũ, tránh cho bọn họ lười biếng không huấn luyện, hoặc là huấn luyện quá độ.
Trình Hào thích cảm giác rơi mồ hôi, chưa từng lười biếng, ngược lại là thường thường huấn luyện được một nửa bị người ta kêu dừng...
Khi đó anh có chút khó chịu, sau khi xuất ngũ, lại mang trong lòng cảm kích.
Những người kia, giúp cho anh tránh tổn thương thân thể không cần thiết rất nhiều.
Trình Hào cùng Lâm Vũ Tầm tạm biệt, liền đi đến chỗ gần nhất là trường học, nơi cọ cơm mỗi ngày.
Anh muốn tìm một chỗ huấn luyện, chỗ thích hợp nhất, không thể nghi ngờ chính là trường học.
Không phải giờ đi học, cửa trường sẽ khóa lại, Trình Hào leo tường vào trường học, sau đó phát hiện trong trường học có người.
Người lang thang không có nhà để về lén lút ở trong trường học.
Bọn họ mở cửa sổ bò vào phòng học, ghép mấy cái bàn hoặc là mấy cái ghế lại làm giường ngủ, tuy rằng ngủ như vậy không thoải mái, nhưng tốt xấu gì có thể che mưa chắn gió, còn không cần tiền thuê nhà.
Trình Hào cảm thấy nếu không có Lâm Vũ Tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nuoi-lon-ty-phu-the-gioi/2876288/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.