Tối hôm đó khi Trình Hào trở lại, Lâm Vũ Tầm nhìn thấy bộ dạng của anh, đau lòng không thôi.
"Không đau đớn không thành công." Trình Hào cười nói: "Bây giờ tôi luyện nhiều một chút, sau này đi tranh tài, mới có thể ít bị thương."
Lâm Vũ Tầm nói: "Tôi đi lấy chút nước nóng, cho anh đắp một chút."
"Không cần, lát nữa là tốt rồi." Trình Hào nói: "Ngày hôm nay tôi không có làm huấn luyện thân thể ở chỗ lão George, lát nữa phải luyện thêm."
Đối với võ sĩ quyền anh mà nói, khó khăn cần vượt qua có rất nhiều, khó khăn lớn nhất, chính là huấn luyện.
Huấn luyện thật sự rất mệt, rất nhiều người đều sẽ muốn từ bỏ trong quá trình huấn luyện, ngay cả Trình Hào, đời trước anh cũng vô số lần muốn từ bỏ.
Anh tiếp tục kiên trì, chủ yếu là bởi vì khi đó anh là cô nhi, anh sợ mình không kiên trì huấn luyện, thì sẽ không có cách nào tiếp tục ở trong đội quyền anh.
Lúc đó anh mới chỉ mười bốn, mười lăm tuổi, xem đội quyền anh là nhà, cắn răng kiên trì.
Cho tới bây giờ, huấn luyện đối với anh mà nói, đã thành quen, thành chuyện thường như cơm bữa.
Trình Hào kiên trì huấn luyện, Lâm Vũ Tầm liền ở bên cạnh anh đọc sách.
Cậu đọc sách được một lúc,kiềm chế không nổi nhìn Trình Hào, để ý tình hình của Trình Hào, sau khi cậu để ý xong, sẽ càng dụng tâm đọc sách.
Trình Hào cố gắng như vậy, cậu có lý do gì không để tâm?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nuoi-lon-ty-phu-the-gioi/2876239/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.