Lâm Vũ Tầm bị Trình Hào nói, mặt càng đỏ hơn.
Bọn họ đều là đàn ông, có lẽ Trình Hào thật sự không thèm để ý, nhưng cậu không giống vậy.
Nghĩ như vậy, Lâm Vũ Tầm thậm chí có loại cảm giác mình chiếm tiện nghi của Trình Hào.
Trong lòng Lâm Vũ Tầm thoáng qua các loại ý nghĩ, nhưng khi cậu thật sự bắt đầu giúp Trình Hào lau người, những thứ ý nghĩ ngổn ngang kia, biến mất toàn bộ.
Trên người Trình Hào, đâu đâu cũng có vết bầm.
Anh bị thương, cũng không chỉ có vẻn vẹn những chỗ băng bó... Toàn bộ cánh tay của anh đều sưng lên.
Ban đầu Lâm Vũ Tầm có chút muốn khóc, đến lúc sau, cảm giác gì cũng không có, chỉ là lúc lau càng cẩn thận hơn.
Trình Hào cũng cảm thấy cậu cẩn thận từng li từng tí, trong lòng ấm áp.
Hộ công trước đây sẽ không tỉ mỉ như thế.
Người thân quả nhiên là không giống.
Đời trước anh không có người nhà, sau khi sống lại đã có.
Trình Hào đang nghĩ như thế, Danny nhỏ đang nước mắt đầy mặt liền hôn anh một cái.
Trình Hào đột nhiên cảm thấy... Lần bị thương này cũng không phải đặc biệt hỏng bét.
Trình Hào nằm viện tổng cộng bốn ngày, mà sau khi Lâm Vũ Tầm tới chăm sóc anh, thì không hề rời đi, ngược lại là bọn lão George bị cậu khuyên trở về khách sạn ở.
Claude hay làm ầm ĩ, thả cậu ta ở trong phòng bệnh đúng là không quá tốt, chính mình cũng có rất nhiều chuyện cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nuoi-lon-ty-phu-the-gioi/2876193/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.