Lục Hoán trong lòng đau nhói, bàn tay không tự chủ được nắm chặt lại, nhìn về phía chiếc bánh đã làm xong, tâm trạng trên mặt rối bời.
Một lát sau, hắn cau mày phá hủy chiếc bánh đã làm xong rồi đem cái đĩa nhỏ đựng bánh đi rửa sạch sẽ, không để lại bất cứ dấu vết gì.
*
Tối qua Túc Khê chơi game đến tối muộn, ngày hôm sau mặt trời lên cao mới thức dậy, nhưng cô có chút lệch múi giờ so với trong game, vì vậy lúc đăng nhập, trong game đã hai ngày một đêm trôi qua rồi.
Túc Khê vào game, lại là buổi tối, phản ứng đầu tiên của cô là chuyển giao diện màn hình vào bên trong phòng, nhìn bé con buổi tối hôm trước còn đang sốt như thế nào rồi. Chỉ thấy thanh thể lực ở góc trên bên trái đã hồi phục 80%, chứng tỏ, bệnh phong hàn của hắn cơ bản đã tốt lên rồi, hơn nữa sau khi nghỉ ngơi mấy ngày, đã có thể hồi phục nhảy nhót tưng bừng rồi.
Bản thân tối hôm qua luống cuống tay chân cũng không phải là không có tác dụng. Túc Khê mỉm cười, rất có cảm giác của thành công, đến xem trên gường của cậu nhóc.
Trong game đã là giờ Tý*, bên ngoài mặt trăng treo cao, không gian yên tĩnh, vốn tưởng rằng bé con đã ngủ say, nhưng không ngờ, lại chỉ thấy hắn lăn qua lăn lại trên gường, mở to mắt, có vẻ tâm trạng lo lắng, ngủ không được.
(*) Giờ Tý: 12 giờ đêm
Cái chân ngắn cong lên, làm chiếc chăn ụ thành một ngọn núi nhỏ.
Ánh mắt nhíu lại, mặt bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nuoi-lon-hoang-tu-benh-tat/1194109/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.